Lấy vé xong mà vẫn còn một khoảng thời gian nữa mới bắt đầu chiếu phim nên hai người tìm một chỗ vắng người ngồi chờ.
Cảnh Hoài mua hai cốc coca cắm ống hút xanh cho anh và Quý Tĩnh Duyên mỗi người một cốc. Hai người đều không thích bắp rang nên anh không mua.
Quý Tĩnh Duyên ngồi trên xe lăn, tay phải bưng cốc nước, tay trái đặt trên đùi, bàn tay cuộn lại che chở cho một ngón tay khác giấu mình bên dưới.
Cảnh Hoài hút một ngụm coca mới thấy cảm giác nóng bỏng trên mặt phai nhạt đi đôi phần.
Nhớ lại mấy phút trước, Quý Tĩnh Duyên thật sự sờ sờ tay anh—— tuy chỉ là nhéo nhẹ một chút và nắm nắm một chút thôi.
Suýt chút nữa anh nổ tung tại chỗ, sửng sốt nửa ngày mới hoàn hồn.
Anh viện cớ khát nước để trốn đi, mua lấy hai cốc đồ uống lạnh để hạ nhiệt. Lúc quay lại thấy người kia tự nhìn chằm chằm vào tay mình, không biết đang quan sát cái gì.
Cảnh Hoài đưa đồ uống cho hắn. Hắn nói cảm ơn, bàn tay ấy vẫn cứ tự nhiên gác hờ trên đùi. Khoảnh khắc đó não Cảnh Hoài chợt động, lặng lẽ giơ một ngón tay chen vào khoảng trống giữa tay Quý Tĩnh Duyên—— Anh thề, lúc đấy anh không định làm thế.
Sự xúc động đến rất đột ngột, chờ ý thức trở lại thì anh đã hành động mất rồi.
Quý Tĩnh Duyên nhìn anh đầy kinh ngạc, khuôn mặt đang thả lỏng cũng hiện lên sự mê ly. Vốn dĩ Cảnh Hoài rất hoảng hốt, nhưng nhận được ánh mắt hắn thì lại cảm thấy tự tin hơn hẳn.
"Anh đã nói em muốn làm gì cũng được"
Đối phương không đáp, cũng không dịch tay đi nên Cảnh Hoài tiếp tục chai mặt.
Chẳng được bao lâu, đôi tình nhân lúc trước hai người gặp cũng đi sang đây, mỉm cười chào hỏi anh. Song khi thấy tay hai người, họ khựng lại.
Nhưng người trẻ tuổi rất nhanh đã tiếp thu điều mới mẻ, chỉ kinh ngạc một chốc rồi cứ thế cho qua.
Bạn gái nói: "Vừa nãy em có thấy các anh thảo luận về《Ngàn sát》, hai anh là fan của Ôn Thi Kỳ sao?"
Cảnh Hoài lễ phép cười trả lời: "Không phải"
Cô gái "à" một tiếng, chuyển ánh nhìn qua người đàn ông anh tuấn ngồi trên xe lăn. Đây là lần đầu tiên trong đời cô gặp một người đẹp tới vậy, cho dù thân thể ở giữa chốn phồn hoa cũng vẫn mang lại cảm giác xa cách nhàn nhạt, cô chỉ liếc thoáng qua thôi mà đã cảm nhận được sự áp bách của hắn.
Loại khí chất cô độc, lạnh lùng và cao ngạo làm người ta khó lòng kiềm chế.
Cô hỏi Cảnh Hoài: "Đây là bạn trai anh ạ?"
"Không phải"
Cô có hơi thất vọng nhỏ giọng lẩm bẩm hai câu, hình như đang than thở vì tưởng rằng gặp người chung sở thích, ai ngờ lại mừng hụt.
Cậu bạn trai xen ngang: "Đừng thích Ôn Thi Kỳ nữa, lần trước video cô ta nhục mạ người thường còn leo lên hotsearch. Kiểu minh tinh nữ như này miệng nam mô bụng bồ dao găm, chuyên lừa phỉnh mấy cô gái nhỏ"
Hotsearch
Cô gái tỏ ra không phục: "Tiền căn hậu quả còn chưa biết, sao có thể đánh giá nhân phẩm một người dựa vào một đoạn video được cắt ghép biên tập!"
Sắc mặt bạn trai cũng không tốt lắm: "Cổ mắng một người thường là thằng thiểu năng rồi rủa người ta không được chết tử tế, nói chuyện khó nghe như thế thì làm gì có nhân phẩm…"
"Cái bíp ấy!" Bạn gái giận dữ cắt lời: "Phòng làm việc đã làm sáng tỏ rồi, chị ấy không thể nhìn thiếu niên đó quấy rối người tàn tật mới mắng đấy chứ! Anh không thấy chị ấy nói thiếu niên không biết xấu hổ, nơi nơi đi dụ dỗ đàn ông à!"
Cảnh Hoài bị câu chuyện của họ hấp dẫn, vô số dấu chấm hỏi mọc ra trên đầu anh.
Cái kịch bản này sao nghe quen tai thế nhỉ.
Cơn giận của cô gái bị khơi lên: "Hăng hái làm việc tốt cũng bị anti bôi đen, chuyên gia tẩy não người qua đường hóng chuyện không hiểu rõ sự tình như anh…"
Lời chưa dứt, cô gái chớp chớp mắt nhìn chằm chằm hai anh đẹp trai đứng cạnh bên.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!