Chương 9: (Vô Đề)

Tôi vùng vẫy kịch liệt, nhưng không thể động đậy.

Những người xung quanh bắt đầu bàn tán rôm rả.

"Chị Tang, nhìn cái kiểu của nó là biết giả vờ ngây thơ rồi. Đàn ông toàn thích dạng này."

"Đúng vậy. Dạo này lũ trà xanh toàn thích đóng vai vô tội."

"Chị Tang, có cần dạy dỗ nó một trận không?"

...

Một cô gái tóc tết kiểu dreadlocks, tô son đen, ghé tai cô ta thì thầm một lúc, sau đó đưa cho cô ta một chiếc lọ đựng chất lỏng trong suốt.

Lâm Tang nhận lấy, nhếch môi cười:

"Thẩm Ninh Du. Tao rất tò mò, nếu mày bị hủy hoại rồi, anh ấy còn có thích mày nữa không."

Một luồng lạnh buốt bò dọc sống lưng tôi.

Tôi liều mạng vùng vẫy hòng thoát ra ngoài.

Nhưng lại bị người ta túm tóc kéo trở lại.

Tôi bị cưỡng ép mở miệng, ép phải nuốt thứ dung dịch không rõ nguồn gốc.

"Tao muốn xem thử, sau hôm nay cô còn quyến rũ được ai nữa không!"

18

Ý thức của tôi bắt đầu mơ hồ.

Âm thanh xung quanh dường như vang lên từ một nơi rất xa, như cách qua một lớp màn chắn, nghe không rõ ràng.

"Chị Tang, cô ta sẽ không c.h.ế. t chứ?"

"Không đâu. Cô ta chỉ sẽ trở nên ngoan ngoãn, để mặc người khác sai khiến thôi."

"Đi tìm một thằng đàn ông tới. Không phải cô ta thích quyến rũ sao? Vậy thì cho cô ta toại nguyện."

Một lúc sau.

Một gã đàn ông đầu hói, tai to, mặt bóng nhẫy cười nham nhở bước về phía tôi.

Bản năng của tôi muốn phản kháng, nhưng không hiểu sao, tôi bắt đầu tự mình cởi đồ.

Khi tên đàn ông đó chạm tay vào mặt tôi, một người đàn ông cao lớn mặc áo khoác dày đạp tung cửa xông vào.

Cậu ấy có đôi mắt sắc lạnh, sống mũi cao thẳng, đôi môi mím chặt, mái tóc đen rũ xuống trán.

Một gương mặt quen thuộc đến nao lòng.

Tôi nhớ rõ, cậu ấy lúc cười rất đẹp.

Nhưng giờ phút này, giữa chân mày cậu ấy lại phủ đầy sát khí.

Cậu ấy túm lấy tên đàn ông bóng nhẫy kia như túm một con chó, ném sang một bên.

Từng cú đ.ấ. m từng cú đ.ấ. m giáng xuống người hắn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!