Chương 8: (Vô Đề)

Một người đàn ông cao gần mét chín, đứng che khuất cả bóng tôi.

"Tại sao cậu cứ trốn tớ?"

Tôi cúi đầu nhìn chằm chằm vào mũi giày của mình, không muốn lên tiếng.

"Nếu cậu vẫn canh cánh chuyện lần đó tớ hôn cậu, vậy thì tớ xin lỗi."

"Nếu là chuyện trong buổi hội thảo đêm đó, tớ xin lỗi vì đã không sớm kể với cậu chuyện Lâm Tang."

Tôi quay đầu đi chỗ khác:

"Tớ chỉ muốn sống cuộc đời đơn giản. Không muốn bị cuốn vào mấy mối quan hệ rối rắm này. Cậu tha cho tớ được không?"

Kỷ Tinh Châu cúi mắt nhìn tôi.

Một lúc lâu sau, cậu ấy nói:

"Ninh Du, tớ thật sự thích cậu."

"Tớ thà để cậu mắng tớ là đồ khốn cũng được."

"Chỉ xin cậu đừng mặc kệ tớ."

Tôi không trả lời.

Cậu ấy có chút bực bội, vò tóc mình, không nhịn được buột miệng chửi thề:

"Tiểu tổ tông... Tớ đảm bảo tuyệt đối sẽ không làm tổn thương cậu. Cậu có thể cho tớ một cơ hội không, coi như là..."

Mũi tôi cay xè, ngắt lời cậu ấy:

"Nhưng tớ sợ. Trần Gia Yến nhìn tốt như vậy mà cũng có thể đối xử với tớ như thế."

"Tớ tưởng cậu ta thật lòng với tớ, nhưng cuối cùng người thật lòng chỉ có mỗi tớ."

"Cậu có biết thời gian qua tớ phải chịu bao nhiêu lời đồn không?"

"Mỗi ngày mỗi ngày, đều có người trên diễn đàn mắng tớ là người thứ ba."

"Ngay cả khi đi ngoài đường, tớ cũng có thể cảm giác được có người đang cười thầm sau lưng."

"Kỷ Tinh Châu, tớ không giống cậu, có thể mạnh mẽ như vậy, thấy ai không vừa mắt là đ.ấ. m một trận. Tớ sống rất cẩn thận."

Cậu ấy ngẩn người, hồi lâu không nói nên lời.

Sau đó bỗng kéo tôi vào lòng.

Tôi vùng vẫy.

Một giọng nói trầm thấp, thất vọng vang lên trên đỉnh đầu:

"Xin lỗi, trước giờ tớ chưa từng theo đuổi ai, là tớ quá chậm hiểu."

"Cho tớ chút thời gian, tớ nhất định sẽ cho cậu một câu trả lời rõ ràng."

"Chỉ là, Ninh Du... cậu có thể đừng đẩy tớ ra được không."

Một lúc lâu sau.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!