Vậy mà bây giờ, bên cạnh cậu ta lại ngồi một cô gái tự nhận là em gái.
Tôi có phần ngượng ngùng.
Có người bắt đầu cười trộm, vẻ mặt hả hê.
Thanh Thanh đứng dậy cứu nguy cho tôi:
"Ninh Du, hay cậu ngồi lên đùi tớ..."
Lúc này.
Kỷ Tinh Châu thò đầu ra từ phía sau tôi, cười nhàn nhã:
"Bạn Thẩm, nếu không ngại, ngồi xe tớ nhé?"
Cậu ta xoay chìa khóa xe trên tay, chơi đùa.
Lâm Tang vui vẻ gọi to: Anh Tinh Châu!
Kỷ Tinh Châu vừa thấy Lâm Tang liền nhíu mày, giọng lạnh tanh: Sao em lại tới đây?
Lâm Tang chạy tới, kéo tay cậu ta lắc lắc:
"Anh Gia Yến gọi em đến đó. Em ngồi xe anh có được không?"
Kỷ Tinh Châu hất tay ra, giọng lạnh lẽo:
"Em ồn quá, anh không muốn ngồi với em."
Rồi cậu ta quay sang nhìn tôi:
"Ninh Du, nể mặt tớ tí nhé?"
Lâm Tang mím môi, muốn khóc, cô ta nhìn tôi:
"Chị Ninh Du, chị chẳng phải muốn ngồi cạnh anh Gia Yến sao? Hay mình đổi chỗ nhé?"
Lúc này.
Mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía tôi.
Tôi nhìn Trần Gia Yến.
Nhưng ánh mắt cậu ta vẫn luôn dõi theo Lâm Tang.
Tôi cảm thấy hơi tủi thân.
Thế là cắn răng:
"Thôi. Hai người ngồi đi."
Rồi quay đầu nhìn về phía Kỷ Tinh Châu:
"Làm phiền bạn Kỷ rồi."
9
Lên xe xong.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!