Tôi lắc đầu từ chối:
"Tớ muốn ở nhà với bố mẹ."
"Tiếc ghê. Lần này có cả khoa Tài chính tham gia đấy."
"Cậu biết Kỷ Tinh Châu không? Cái người đánh nhau siêu đẹp trai ấy."
"Chính vì cậu ta mà nhiều bạn nữ đăng ký ghê luôn."
"Còn có bạn cùng phòng của cậu ta, hình như cùng khoa với tụi mình, cũng đi luôn."
"Đúng là bạn thân của trai đẹp cũng là trai đẹp."
"Hình như tên là gì đó… Trần Gia Yến."
Nghe đến đó, bước chân tôi khựng lại giữa chừng.
"Thanh Thanh, thôi thì… tớ ở lại đi với cậu vậy."
Người dẫn đoàn nói vì số lượng đông nên lần này sẽ chia nhóm đi các ngọn núi khác nhau.
Tôi hơi thất vọng, nghĩ rằng sẽ không gặp được Trần Gia Yến nữa.
Lúc xuống xe.
Bước chân tôi chao đảo, suýt nữa ngã nhào.
Một đôi tay rắn rỏi kịp thời đỡ lấy tôi.
Cẩn thận.
Tôi ngẩng đầu.
Cậu thiếu niên tôi luôn mong ngóng, đang mỉm cười nhìn tôi.
Tim tôi bất giác hẫng một nhịp.
Bạn Trần Gia Yến.
"Ừ. Đi cẩn thận nhé. Hôm qua ở đây có mưa, hơi trơn đấy."
Giọng Trần Gia Yến trầm thấp, ấm áp, ánh mắt dịu dàng.
Tiết đầu thu se lạnh, cậu ta mặc áo cao cổ màu sáng, tóc đen lòa xòa trước trán.
Ngũ quan tuấn tú, sắc sảo, giống như một chàng hoàng tử dịu dàng.
Anh buông tay khỏi eo tôi, nhận lấy túi xách của tôi.
"Thấy cậu có vẻ mệt, để tớ xách giúp."
Tôi ngẩn người một lát mới hoàn hồn lại.
Cảm ơn bạn Trần.
Tâm trạng u ám bỗng chốc tan biến.
Chúng tôi nhanh chóng cắm trại ở một bãi đất trống lưng chừng núi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!