Dường như cảm nhận được tầm mắt của y, Hình Thiên nghiêng đầu, cất giọng trêu chọc:
"Thế nào? Có phải phu nhân cảm thấy ta lúc này trông rất soái đúng không?"
La Tứ Thiếu: ...
Ảnh Tam: ...
Diệp Lăng Ân: ...
Đúng vậy, ngươi rất soái, rất nổi bật, nổi như cục c*t trôi trên sông ấy.
Mặt mày La Tứ Thiếu lúc đen lúc trắng, nếu không phải đang trọng thương, y nhất định nhảy lên tát một phát cho hắn tỉnh lại mới thôi.
Đã là lúc nào rồi mà còn ngả ngớn thế hả?
Diệp Lăng Ân thu hồi bộ dáng xem diễn, gương mặt che giấu dưới lớp mặt nạ màu bạc không nhìn ra biểu tình, chỉ là nghe giọng nói của y đã thấy được sự mất kiên nhẫn trong đó.
"Hình trang chủ, nếu chỉ là đến để tìm phu nhân thì ngươi có phải nên đi rồi không?"
Hình Thiên tức giận cười lạnh:
"Diệp điện chủ, ngươi đánh người nhà của phu nhân ta, làm bị thương phu nhân ta, ngươi nói xem ta có nên đi hay không?"
Diệp Lăng Ân không trả lời.
Nếu là y, có người dám đụng đến một ngón tay của người trong lòng, y không băm tên đó ra làm gỏi mới là lạ.
Âm Sát điện và Kim Bảng sơn trang, một xưng bá hắc đạo, một thì tung hoành không có đối thủ ở bạch đạo, tuy không đến mức như nước với lửa nhưng cũng thường xuyên đâm chọt nhau, nhất là người đứng đầu hai bên.
Không ai biết bọn họ kết ân oán như thế nào và từ bao giờ, chỉ có hai người hiểu rõ, đơn giản chính là ở trên cao lâu quá nên sinh ra nhàm chán, vì vậy khi có một đối thủ xứng tầm thì muốn phân cao thấp một phen mà thôi.
Tuy nhiên lần này lại không giống như trước đây.
Cả Diệp Lăng Ân và Hình Thiên đều không nghĩ đến chuyện dây dưa phân cao thấp ở nơi này, bởi bọn họ còn có việc quan trọng hơn.
"Thế nào? Kim Bảng sơn trang của ngươi chẳng lẽ cũng muốn chen một chân vào chuyện này hay sao?" Diệp Lăng Ân hờ hững nói.
Hình Thiên cũng thu lại vẻ đùa cợt, mắt lạnh nhìn y: Ngươi nói xem?
"Được rồi, nếu đã như vậy thì mau ra tay đi." Dứt lời y liền rút từ đai lưng ra một thanh nhuyễn kiếm.
Hình Thiên cười lạnh:
"Vội gì chứ, ta còn chưa thăm hỏi xong mà."
Hắn nói xong liền phân phó đám thuộc hạ vừa mới tới: Các ngươi cũng đichào hỏi
"đám người của Âm Sát điện một chút đi."
Dạ, chủ tử!
Cả đám đồng thanh hô, sau đó liền nhảy đến giao lưu với những hắc y nhân đang chiến đấu cùng mấy người La Nhị.
Diệp Lăng Ân đen mặt, lần này Âm Sát điện của y phái ra không ít người, tưởng có thể dễ dàng đè bẹp người của Bình An hầu kia, không ngờ bọn chúng lại có quan hệ với tên Hình Thiên khó chơi này.
Diệp Lăng Ân xuất chiêu, nhuyễn kiếm tựa như một con rắn uốn lượn nhắm về phía Hình Thiên.
Chỉ thấy Hình trang chủ thản nhiên chắp tay sau lưng, khẽ nhếch miệng, nghiêng người né tránh.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!