Chương 41: (Vô Đề)

"Là thế sao?"

Phong Mặc không tin tưởng lắm.

Đây là địa bàn của nhà họ Thích, không sai, trùng hợp gặp được Thích Trạch Vũ sẽ quản cũng không phải vấn đề. Nhưng hai người bọn bọn cách xa như vậy, đường muốn đi cũng không phải là đường này.

Thích Trạch Vũ là cố ý vòng qua đến đây.

Nếu thật sự không biết, Thích Trạch Vũ sẽ gọi điện thoại kêu người phụ trách đến đây xử lý. Cũng không cần phải cố ý đứng ra nói một câu đe dọa.

Trong một vòng này có không ít phú nhị đại có tính cách như vậy, cúi đầu không thấy ngẩng đầu thấy, không có xung đột trực tiếp thì sẽ không tranh chấp quá lớn, cũng không phải là sợ cái gì, đơn giản là không cần thiết.

Lý Dực là con riêng, trong cả giới nhà giàu này ai cũng biết, sau khi tốt nghiệp cũng không làm được trò gì, cả ngày cầm tiền ra ngoài tiêu xài, phu nhân nhà họ Lý cũng có máu mặt, chồng bà đem con riêng về nhưng bà không khóc không nháo chút nào.

Người trong giới đều nói, con riêng thì chắc chắn sẽ bị bắt nạt thảm hại, nhưng không ai nghĩ đến Lý phu nhân lại làm điều ngược lại.

Bà đặc biệt 'cưng chiều' con riêng, muốn cái gì thì đều đưa cho cái đó, ban đầu mọi người đều nghĩ Lý phu nhân điên rồi, nhưng về sau đứa con riêng này bị bà ta càng sủng càng phế.

Hiện tại con ruột của bà vô cùng thông minh ưu tú, đứa con riêng thì sa vào rượu chè, không ai có thể tranh quyền thừa kế với con của bà ta nữa.

Lý Dực cũng không có khát vọng gì, anh ta cảm thấy có tiền tiêu là đủ rồi, công ty đưa cho anh ta thì anh ta cũng không thể quản lý, còn không bằng anh ta nằm im chờ chia hoa hồng, bao dưỡng tiểu minh tinh tìm niềm vui.

"Cái cậu xinh đẹp kia cũng ở trong vòng?"

Thích Trạch Vũ nhăn mày.

"Sao cậu có nhiều từ miêu tả vậy?"

Một lúc là tiểu mỹ nhân, một lúc lại tiểu xinh đẹp.

Phía trước từ miêu tả còn thêm chữ 'tiểu', Thích Trạch Vũ nghe được càng nhíu mày.

"Cậu ấy thật sự rất đẹp." Phong Mặc chớp chớp mắt.

"Nói thật, trong giới kia có mấy minh tinh nhỏ đang nổi, cũng không biết thẩm mỹ như thế nào, trông lúc nào cũng ưỡn ẹo, tùy tiện lôi ra một nữ minh tinh đều có thể thắng bọn họ."

"Vẫn là loại sạch sẽ lại hào phóng như thế này dễ nhìn hơn."

"Đáng tiếc, vừa rồi cách xa quá, cũng chỉ nhìn thấy thân thủ khá tốt, mà Lý Dực cũng quá yếu, nếu không tôi còn muốn nhìn...."

"Muốn tôi đem những lời này nói cho trợ lý của cậu không?"

Phong Mặc câm miệng.

"Tôi chưa nói gì cả."

----------

Lộ Trạch Thanh mang khuôn mặt lạnh trở về, giữa đường cậu đụng phải Giang Tư Úc quay lại tìm cậu.

"Sao lại đi lâu như vậy?"

"Gặp được một cái ngốc......"

Đối diện với máy quay, Lộ Trạch Thanh mới nhớ ra là đang phát sóng trực tiếp, cậu mạnh mẽ nuốt xuống lời định nói, "Không có gì."

[Thanh Thanh là muốn nói gặp được một tên ngốc sao?]

[Cười chết, vì con đường sống mà phải nuốt ngược lời nói lại.]

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!