Gần đây Lộ Trạch Thanh rất rảnh rỗi, có thể là phòng của Giang Tư Úc ở quá thoải mái, mỗi ngày cậu đều không muốn ra cửa.
Buổi sáng hôm nay cậu ra ngoài ban công chụp rất nhiều ảnh hoa cỏ, dù kỹ thuật chụp không ra gì nhưng cảnh thật sự rất đẹp, sau khi chụp ảnh xong cậu lại vào phòng khách.
Phòng khách rất lớn, không có bày biện bàn trà, nghĩ đến Giang Tư Úc nói không có tính toán chiêu đãi khách đến nhà, Lộ Trạch Thanh vừa lúc sửa sang thành phòng tập vũ đạo, cậu đi vào luyện tập các động tác cơ bản trong khoảng một tiếng.
Sau khi cả người đầy mồ hôi, cậu lại vào phòng tắm ngâm nước nóng, chờ đến khi cậu đang lau tóc, đi ra từ phòng tắm thì tiếng chuông cửa vang lên.
Không cần đoán cũng biết là Giang Tư Úc.
"Không phải là anh biết mật khẩu hay sao?"
Giang Tư Úc không nghĩ tới cậu tắm rửa ngay giữa trưa, cậu mặc áo tắm, nước từ trên tóc nhỏ xuống cổ chảy vào trong áo, hắn dừng một chút rồi chuyển tầm mắt.
"Dù biết mật khẩu nhưng cũng không phải là được tự tiện mở cửa, nhỡ đâu cậu không mặc quần áo....."
Lộ Trạch Thanh đánh gãy hắn.
"...... Tôi không có đam mê này."
Tất nhiên Giang Tư Úc biết cậu không có, nhưng mà đột ngột xuất hiện một mỹ nhân vừa mới tắm xong làm hắn không biết nói gì.
Lúc trước Lộ Trạch Thanh không tùy ý như vậy ở trước mặt hắn, tuy bây giờ như vậy làm Giang Tư Úc rất vui nhưng cũng có chút phiền muộn, điều này cho thấy cậu không đem hắn trở thành một người có khả năng phát triển mối quan hệ xa hơn.
"Em đi sấy tóc đi, không cần phải tiếp đón tôi."
Lộ Trạch Thanh: "......"
Cũng đúng, Giang Tư Úc còn quen thuộc nơi này hơn cậu.
Thật sự thì Lộ Trạch Thanh không để ý, hai ngày hôm nay Giang Tư Úc đều đến đây làm Lộ Trạch Thanh đã tạo thành thói quen. Sau khi sấy tóc xong, cậu đi thay quần áo.
Giang Tư Úc ngước mắt nhìn thoáng qua, hơi tiếc nuối thu hồi tầm mắt.
"Ngày mai xuất phát đến nước J, buổi tối em nhớ thu dọn hành lý, thu luôn quần áo cho một tuần quay chương trình tình yêu kia nữa, đến lúc đó trực tiếp đến địa điểm quay luôn."
"Được."
"Anh ăn chưa?" Lộ Trạch Thanh hỏi hắn.
"Vẫn chưa."
"Tôi cũng chưa ăn, vậy tôi gọi cơm hộp."
Giang Tư Úc không có ý kiến, Lộ Trạch Thanh cúi đầu nhìn điện thoại, hắn ngồi ở trên sô pha, chống cằm, tầm mắt dừng trên khuôn mặt tinh xảo của cậu.
Lông mi dài có chút câu dẫn người khác, Giang Tư Úc nhịn xuống cảm giác muốn sờ một chút.
"Ăn một chút đồ ăn linh tinh được chứ?" Gần đây Lộ Trạch Thanh khá thích ăn mấy loại đồ ăn không tốt cho sức khỏe.
"Tùy em."
"Gần đây Weibo của em tăng không ít fans."
Phòng làm việc cũng đã đoán được điều này, sau khi tin xấu được làm sáng tỏ, Lộ Trạch Thanh thu hút được không ít người qua đường, có người đau lòng cho Lộ Trạch Thanh, nhưng phần lớn vẫn là bị thu hút bởi nhan sắc của cậu.
"Dạo này tôi không vào Weibo."
Lần đầu tiên Lộ Trạch Thanh ở trong ngôi nhà lớn như vậy, có rất nhiều niềm vui, ban ngày thì ở cùng Giang Tư Úc, buổi tối thì ra ngoài vườn ngắm hoa ngắm sao, trong thành phố rất khó nhìn thấy sao do có quá nhiều ánh đèn nhưng đôi lúc vẫn nhìn thấy ánh sao lập lòe.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!