Chương 35: (Vô Đề)

Sau khi Lộ Trạch Thanh nói chuyện xong với Từ Âm Âm, Giang Tư Úc mới xuống xe.

"Cảm ơn anh."

Đột nhiên bị đối xử xa cách khiến Giang Tư Úc trở tay không kịp, "Em không muốn tôi nhúng tay vào sao?"

"Không có."

Lộ Trạch Thanh rũ xuống mi mắt, thật ra cậu vẫn quá ngây thơ rồi.

Cậu muốn mượn dư luận để có thể thoát khỏi công ty và cha mẹ nhưng lại quên mất tư bản sau lưng công ty có thể một tay che trời, khống chế dư luận, chỉ bằng sức của một mình cậu không thể nào chống lại cả dư luận được.

"Rất xin lỗi."

Lộ Trạch Thanh biết mình nên cảm ơn Giang Tư Úc nhưng cậu có chút mất mát, nếu cậu không gặp được Giang Tư Úc thì mọi chuyện sẽ đi theo hướng khác.

Đột nhiên cậu ý thức được, bản thân vẫn rất nhỏ bé.

"Có phải anh đang tội nghiệp tôi không?"

Lộ Trạch Thanh rất bài xích chuyện này.

Người đáng thương cũng không phải cậu, bị ngược đãi từ nhỏ không phải cậu, bị lừa bán không phải cậu, bị sửa đổi nguyện vọng cũng không phải cậu.

Đó là nguyên chủ, không có quan hệ gì với cậu.

Cậu có thể bình tĩnh tiếp thu những ký ức đó, nhưng lại không muốn nhận lấy sự đồng tình của bất cứ ai.

Hai người không nói chuyện, con ngươi đen của Lộ Trạch Thanh không có chút gợn sóng.

Giang Tư Úc chỉ cảm thấy tim của mình giống như bị kim đâm, lần đầu tiên hắn biết đau lòng không phải chỉ là một cụm từ biểu đạt cảm xúc.

Lúc này hắn mới hiểu được vì sao Lộ Trạch Thanh luôn gạt hắn.

Có lẽ là cậu đã thấy rất nhiều sự đồng tình và thương hại từ người khác, và Lộ Trạch Thanh không muốn trên mặt của Giang Tư Úc xuất hiện cảm xúc như vậy.

Hắn đem cảm xúc trong đáy lòng đ. è xuống, ra vẻ thoải mái mà cười cười.

"Chẳng lẽ không phải nên chúc mừng em sao?"

Lộ Trạch Thanh ngơ ngẩn.

"Hủy được hợp đồng với công ty, lại thoát khỏi.... cặp vợ chồng kia, hai chuyện vui đến cùng một lúc." Giang Tư Úc tiến lên một bước nắm lấy tay của Lộ Trạch Thanh.

"Nếu dọn đến nhà mới thì là ba chuyện tốt."

Lộ Trạch Thanh không kịp phản ứng lại đã bị Giang Tư Úc nắm đi, hắn không nói chuyện về hot search nữa, " Nhà tôi là ở một tầng riêng, không cần phải lo vấn đề riêng tư. Phòng rất lớn, có thể dễ dàng đón ánh nắng, còn có hai cái ban công."

"Đúng rồi, em thích phòng có thể trồng cây phơi nắng hay có bể bơi để bơi lội?"

Lộ Trạch Thanh bị hỏi đến ngốc ngốc, "Phòng có ánh mặt trời đi."

"Tôi cũng đoán thế." Khóe môi Giang Tư Úc hơi hơi cong lên, đem người một mạch đến thang máy.

Lộ Trạch Thanh không ý thức được hai người còn nắm tay, đến tận khi ra khỏi thang máy mới phản ứng lại, Giang Tư Úc vô cùng tự nhiên mà buông tay, giống như không có chuyện gì tiếp tục nói.

"Một tầng có hai phòng, là phòng bên phải này." Giang Tư Úc mở cửa, đi qua huyền quan, bên tay trái là phòng khách nối liền với ban công.

Lộ Trạch Thanh liếc mắt một cái liền nhìn thấy căn phòng đầy ánh mặt trời, cậu không nhịn được đến gần, "Anh chưa từng đến ở sao?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!