"Đây là cầm sư mà chúng tôi mới mời đến, đang chuẩn bị cho bữa tiệc tối nay. Cậu là nhạc công mà ông chủ giới thiệu đến đúng không?"
"Vừa lúc có thể luyện tập cùng bọn họ."
"Tiệc tối?"
Lộ Trạch Thanh sững người, cậu cho rằng tổ chương trình sắp xếp bọn họ đến một bữa tiệc liên hoan để tạo không khí hẹn hò lãng mạn, nhưng nếu thẻ trải nghiệm được sử dụng như này thì.......
Khả năng Kiều An Nhiên sẽ đua ngựa?
Trần Minh Phỉ thì nhuộm vải.
Thích Nam thì vẽ tranh.
Chu Sam ủ rượu.....
Lộ Trạch Thanh:"........"
Cho nên tổ chương trình muốn đem CP chia năm xẻ bảy?
Lộ Trạch Thanh không hiểu, cậu rất chấn động, chương trình tình yêu thì không phải nên tạo cơ hội để các khách mời càng ở gần nhau càng tốt sao?
Nhưng Lộ Trạch Thanh không biết chính là mỗi người nhận được thẻ trải nghiệm sẽ có một nhiệm vụ khác nhau.
"Chúng ta đều có đàn, sáo,... mọi dụng cụ, công tử có thể chơi cái gì?"
Nhạc cụ duy nhất Lộ Trạch Thanh có thể chơi là Harmonica*, nhưng cũng chỉ chơi trong tiết âm nhạc của tiểu học, không có trình độ có thể biểu diễn.
(*loại kèn hình chữ nhật cầm tay thổi ý, có 3 loại phổ biến nhất, chiều dài dao động từ 10~18 cm từng loại)
"Nhảy múa."
Người quản lý có vài phần kinh ngạc, ông ta đánh giá Lộ Trạch Thanh một lượt.
"Thân hình dáng người không tồi, nếu không thì cậu kết hợp múa cùng với công tử đang đánh đàn kia?"
Thanh niên đeo mặt nạ nãy giờ vẫn không lên tiếng ngước nhìn cậu một cái, Lộ Trạch Thanh nhạy bén bắt gặp tầm mắt của hắn.
Bốn mắt nhìn nhau.
Lộ Trạch Thanh bỗng nhiên cảm thấy đôi mắt này thật xinh đẹp, còn có chút quen thuộc.
Bên kia.
"Họa sư này chính là Thích công tử nổi tiếng kinh thành đi, không biết có thể vì nhóm người yêu thích tranh này vẽ một bức tranh, cũng là để người khác quan sát học tập không?"
Khán giả ở phòng phát sóng trực tiếp cũng như fans đều mong chờ nhìn Thích Nam biểu diễn khả năng hội họa của mình, tranh của cậu ta còn được đem đi triển lãm, cũng đã từng lấy giải thưởng. Không khí trong phòng phát sóng trực tiếp nháy mắt sôi động lên.
[A a a a a, đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy bảo bối nhà tôi vẽ tranh]
[Tiểu Thích từng lấy giải thưởng cấp quốc gia, vẽ tranh tại hiện trường hẳn là cũng có thể bán không ít tiền]
Thích Nam bị đẩy lên ngồi vào án thư, giấy và bút mực đều chuẩn bị chu đáo, sắc mặt của Thích Nam hơi trắng bệch, ngón tay cầm bút run rẩy, giọt mực màu đen rơi xuống giấy Tuyên Thành.
Xoạch một tiếng.
Bút lông từ trên tay rơi xuống, mọi người vẫn chưa phản ứng lại, cơ thể của Thích Nam mềm nhũn ngã vào bàn sách.
"Thích Nam."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!