"Người chủ trì, quấy rầy đối thủ thì tính như thế nào?"
Lộ Trạch Thanh ngồi thẳng thân mình, vẻ mặt chính sắc, mông vững vàng mà dính vào ghế.
Người chủ trì không nhịn cười, "Vậy...... Quấy rầy lại?"
Lời này làm fans dưới sân khấu hưng phấn.
"Đừng xem chúng tôi là người ngoài, cứ tiếp tục đi."
"Chúng tôi thích xem."
Lộ Trạch Thanh: "......"
Giang Tư Úc cong cong khóe môi, khiêu khích nhìn về phía Lộ Trạch Thanh, tỏ rõ nếu cậu không nhường thì hắn cũng không đứng lên.
Hai người cứ giằng co như vậy, fans ở dưới sân khấu cũng bắt đầu đứng lên.
"Thanh Thanh, cố lên."
"Anh Úc, thua thì không giữ được vị trí công đâu."
"Thanh Thanh, để anh ta thua đi!"
Nếu chỉ xét lực lượng của bản thân thì quả thật Lộ Trạch Thanh không đánh lại Giang Tư Úc. Nhưng hiện tại, mỗi người đều chiếm nửa ghế, chỉ cần Giang Tư Úc không sử dụng thủ đoạn mạnh thì Lộ Trạch Thanh sẽ không dễ dàng chịu thua.
Lộ Trạch Thanh duỗi tay gỡ cái tay đang bên hông cậu của Giang Tư Úc ra.
Cậu biết, chỉ cần Giang Tư Úc dùng lực thì có thể dùng một tay bế cậu lên.
Nếu mông tách khỏi ghế thì sẽ tính thua.
Cho nên, cậu không thể để Giang Tư Úc ôm cậu được.
"Bỏ tay của anh ra."
"Không bỏ."
Giang Tư Úc rất có hứng thú mà nhìn Lộ Trạch Thanh, hắn không muốn trò chơi kết thúc nhanh như vậy, ngược lại, hắn muốn biết Lộ Trạch Thanh sẽ xử lý như thế nào.
Lộ Trạch Thanh trừng hắn, Giang Tư Úc không sợ gì cả, thậm chí còn cho cậu một ánh mắt.
Lộ Trạch Thanh: "......"
Mềm cứng không ăn.
Cũng không phải, làm nũng một cái thì có lẽ.......
Lộ Trạch Thanh bị khơi dậy lòng hiếu thắng, cậu không muốn phải làm nũng, cậu muốn thắng một cách quang minh chính đại, dùng trí thắng được.
Một tay Lộ Trạch Thanh nắm chặt chân ghế, một chân cậu câu lấy chân của Giang Tư Úc, cứ cho là Giang Tư Úc ôm cậu thì cũng không ôm cậu dậy được.
Hôm nay hai người đều mặc tây trang nhưng dù cách hai lớp quần áo, hai người vẫn cảm nhận được độ ấm của đối phương.
Giang Tư Úc nhìn rõ ý đồ của Lộ Trạch Thanh, hắn không chọc phá. Khi Giang Tư Úc hơi động một chút thì cậu sẽ lập tức nhìn hắn chằm chằm.
Biết không thể so sức lực với Giang Tư Úc, Lộ Trạch Thanh không tính toán lấy cứng đối cứng! Ngón tay của cậu đặt lên bả vai hắn, tiếng thét chói tay dưới sân khấu to đến mức như muốn bật nóc nhà.
"A a a a a, đây là thứ mà tôi có thể xem miễn phí sao?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!