Tần Diên Xuyên cứng người, đúng thật là ông ta chưa nói.
"Tôi muốn từ chối."
Tất cả mọi người ở đây đều quay lại nhìn Trần Minh Phỉ, thần sắc của cậu ta cũng không biến hóa gì.
"Từ từ, cậu nói là từ chối Ngụy Dương?" Kiều An Nhiên mở to hai mắt nhìn, tầm mắt ở trên người Trần Minh Phỉ không ngừng di chuyển.
Toàn mạng đều biết Trần Minh Phỉ có bao nhiêu yêu thích Ngụy Dương, nhưng hiện tại cậu ta có thể từ chối cơ hội được đi hẹn hò với Ngụy Dương?
"Đúng vậy."
Thoạt nhìn Trần Minh Phỉ không có ý định giải thích, thần sắc cũng không giống như giả vờ, điều này làm cho Ngụy Dương không nhịn được.
Có ý gì?
Trần Minh Phỉ lại từ chối anh ta?
Đang muốn chơi trò gì sao?
Lạt mềm buộc chặt cũng không chơi như vậy, ở trước mặt mọi người đánh một cái vào mặt anh ta?
"Minh Phỉ." Ngụy Dương áp xuống tức giận trong lòng, "Cậu......"
Trần Minh Phỉ né tránh Ngụy Dương tới gần, đứng bên cạnh Lộ Trạch Thanh.
"Đi dạo triển lãm một mình cũng khá tuyệt."
Như này là đã cho Ngụy Dương mặt mũi rồi.
"Anh Trạch Thanh không có xe đúng không? Triển lãm tranh khá xa, nếu không thì ngồi xe của em nhé?" Thích Nam cười khanh khách nhìn về phía Lộ Trạch Thanh, cậu ta còn quay đầu lại hỏi ý kiến của Chu Sam.
"Có thể chứ? Anh Chu Sam?"
"Tất nhiên là có thể."
Chu Sam không phải là Ngụy Dương, tuy rằng là gay nhưng lại cực kỳ thẳng nam, chỉ nghĩ rằng Thích Nam là một người xinh đẹp lại lương thiện.
"Lần đầu tiên hẹn hò, Thích Nam, hay ngồi xe của anh đi? So sánh thì hơi kém chiếc siêu xe kia của em nhưng coi anh là tài xế thì vẫn khá đáng tin cậy."
"Anh Chu Sam nói gì vậy, xe chính là công cụ thay thế việc đi lại, sao lại so sánh cái này làm gì." Thích Nam nói xong, đột nhiên lại nói tiếp.
"Nếu không anh Trạch Thanh lái xe của em đi, tổ chương trình sẽ lại nói rằng hai người hẹn hò không thể có người thứ ba. Em sẽ ngồi xe của anh Chu Sam, anh Trạch Thanh có thể lái chiếc xe kia của em."
"Thích Nam, em đối tốt với cậu ta như thế để làm gì, căn bản cậu ta sẽ không hề cảm kích em." Ngụy Dương cười lạnh một tiếng, "Có khi cậu ta lại nghĩ có người trào phúng cậu ta không mua nổi xe."
"Sao có thể." Mặc dù trên đầu là tên tuổi của tiểu thiếu gia nhà họ Thích nhưng Thích Nam lại đi theo con đường gần gũi với mọi người, vì thế cũng không hề khoe mình giàu.
"Anh Trạch Thanh không phải là người như vậy. Đúng rồi, anh Trạch Thanh có thể lái xe đúng không?"
"Đạo diễn Tần cũng chưa nói rằng không thể đưa người khác đi cùng đúng không?" Kiều An Nhiên không nghe ra thâm ý cùng với kiểu nói vòng vo nên chỉ nghĩ đến câu hỏi của Thích Nam, nhỡ đâu Lộ Trạch Thanh không lái xe được thì phải làm sao.
"Cậu và Trịnh Tiền Phương ngồi xe của tôi đi, để tôi đi đổi cái xe khác, đổi luôn màu cho ngầu!"
"Như vậy cũng được."
Lộ Trạch Thanh không cự tuyệt sự nhiệt tình của Kiều An Nhiên, điều này lại chọc giận fans của Thích Nam.
[Tiểu Thích của chúng tôi là người đầu tiên mời Lộ Trạch Thanh, một câu cảm ơn cậu ta cũng không nói.]
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!