Chương 4: Không ngờ

Beta: Bé Nhi

Cuộc sống của Phương Thư Diệp dần đi vào quỹ đạo. Đa phần thời gian của cô đều là làm việc ở nhà, nhận đơn đặt vẽ tranh và thiết kế, đôi lúc Quách Ý Dao sẽ hẹn cô ra ngoài tụ họp.

Vào một buổi tối thứ 6 nào đó, Quách Ý Dao và cô đang gọi video cho nhau, nói tối thứ 7 sẽ có một buổi tiệc, đồng nghiệp của cô ấy có việc không đi được, cô ấy đành phải đi làm một mình, cô ấy hỏi Phương Thư Diệp có muốn đi không, có thể dùng thẻ nhân viên của đồng nghiệp cô ấy để đi.

Quách Ý Dao làm việc cho một công ty truyền thông, đôi khi phải ra ngoài làm việc đột xuất, không cần biết ở đâu, khi nào.

"Cậu đi với mình đi, vào trong đó mình đi làm việc, cậu cứ đi ăn uống thoả thích, xong việc mình đến tìm cậu, hai chúng ta làm bạn tiệc của nhau. Buffet của khách sạn đó không tệ chút nào, điều quan trọng nhất là, có thể gặp được rất nhiều KOLs toàn là trai xinh gái đẹp!"

Quách Ý Dao thật sự đã nói trúng tim đen của cô, ăn uống thì không nói, ngắm trai xinh gái đẹp thì làm sao một người ham mê nhan sắc như cô có thể từ chối được chứ.

"Vậy mình có cần ăn mặc long trọng không?" Phương Thư Diệp hỏi.

"Không cần long trọng lắm đâu, đừng mặc quần cộc dép lê đến là được. Công ty của tụi mình là một công ty nhỏ, những nơi có thể đến tác nghiệp đều không quá hoành tráng sang trọng. Nói là đại tiệc vậy thôi, thực chất chỉ là một buổi họp mặt của các KOLs với nhau, chỉ có vài người được coi là có chút danh tiếng, không phải là dạng cực kì nghiêm khắc đâu."

——

Buổi chiều ngày thứ 7 Phương Thư Diệp đúng giờ đến tụ họp với Quách Ý Dao, cùng nhau đi vào khách sạn.

Quách Ý Dao có vài đợt phỏng vấn cần làm, Phương Thư Diệp một mình đi dạo xung quanh, nhìn ngắm trai xinh gái đẹp ở khắp nơi, cảm thấy vô cùng mãn nguyện.

Hơn một tiếng sau cô lại gặp lại Quách Ý Dao, cô vừa ăn bánh kem vừa mắng người khác.

"Gặp phải một tên siêu khó tính luôn ấy." Sắc mặt của Ý Dao vô cùng cắm phẫn.

"Sao thế? Cậu nói rõ hơn xem nào."

"Là người nổi tiếng nhất mà mình phỏng vấn hôm nay. Mình hỏi gì anh ta cũng vặn vẹo hỏi ngược lại, giống như đang chọc tức mình vậy. Mình hỏi là "ngôi sao bóng đá thế giới anh yêu thích nhất hiện nay là ai?" anh ta trả lời "Messi, Ronaldo, nếu không thì còn ai nữa chứ?" Xí, nói thẳng ra không phải là được rồi sao. Còn chê mình đặt câu hỏi không có chiều sâu, anh ta vốn biết công ty của mình là công ty phỏng vấn giải trí, người hâm mộ của tụi mình vốn thích nghe chuyện người thích hóng những chuyện vặt vãnh hài hước, chứ có phải là tin tức mới của giới giải trí đâu."

"Anh ta nói chuyện bất lịch sự như vậy, không sợ cư dân mạng ghét anh ta sao?"

"Người ta đã xây dựng sẵn hình tượng thẳng thắn độc miệng rồi. Miệng càng hỗn, người ta càng muốn xem. Chỉ khổ cho những người làm công thấp hèn như tụi mình thôi. Lúc phỏng vấn bị gắt gỏng, còn phải nhịn cái tính khí khó chịu của anh ta."

Phương Thư Diệp đồng tình, tiền khó kiếm, phân khó nuốt.

Quách Ý Dao đưa Phương Thư Diệp vào phòng, cô ấy biết rất rõ những vị khách hôm nay nói cô ấy sẽ đưa Phương Thư Diệp đi gặp những mỹ nữ xinh đẹp. Bọn họ ngồi xuống sô pha, mỹ nữ tập trung ở đây quả thực đẹp đến mức phi thường, 

Phương Thư Diệp nhìn không rời mắt.

Đột nhiên Quách Ý Dao đập mạnh vào đùi cô, muốn cô nhìn về hướng nào đó, "Cái tên đàn ông cao ráo đó, chính là người khó chịu nhất mà mình phỏng vấn hôm nay."

Phương Thư Diệp nhìn theo, cô không biết người này,  gương mặt cũng bình thường, nhưng vóc dáng thì không tệ.

Đột nhiên hai người đều nhìn mình, có cảm giác như bị bắt quả tang khi đang nói xấu người khác, người đó đã nhìn về phía họ!

Quách Ý Dao kích động nắm lấy tay cô, "**, nhìn qua đây rồi kìa!"

Đột nhiên cô tăng thêm lực, véo thật mạnh vào tay Phương Thư Diệp, giọng nói run run, "Chết mình rồi, sao anh ta lại tới đây! Anh ta đang hướng về phía chúng ta sao? Nhớ kỹ, người này tên là Hồ Phàm Duệ, một cầu thủ siêu giỏi của một câu lạc bộ bóng đá nổi tiếng, anh ta rất nổi tiếng, cậu phải giả vờ biết anh ta, tính cách của anh ta rất kinh khủng."

Phương Thư Diệp nghe thấy cái tên này liền thấy có chút quen tai, khi nhớ ra trong lòng còn có chút căm phẫn.

Đây không phải là tên rác rưởi đã hại Cao Dạng sao?!

Cô lạnh lùng trừng mắt với tên đàn ông đang đi về phía cô và Ý Dao.

Hồ Phàm Duệ dừng lại trước mặt họ, chào hỏi với Quách Ý Dao trước, còn giả bộ phải suy nghĩ vài giây, "Vị này là cô gái lúc nãy phỏng vấn tôi sao, hình như tên là…. Dao Dao?"

Quách Ý Dao cảm thấy buồn nôn kinh khủng, tôi thân với anh lắm sao mà anh gọi bậy gọi bạ như thế.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!