Chương 19: Chuyện Này Cậu Vẫn Tiếp Tục Truy Vấn Đến Cùng

Ninh tuy cảm thấy trong chuyện này có chỗ nào đó không đúng, nhưng lại không thể nói rõ được sai chỗ nào.

Cậu nhẹ nhàng gỡ tay lão công thực vật ra rồi nhét vào trong chăn.

"Tôi phải đến trường rồi, chúc anh hôm nay có một giấc mộng đẹp."

Người trên giường đương nhiên không thể đáp lại.

Ninh Tuy cầm diện thoại lên xoay người đi về phía phòng tắm, đi được hai bước, trong lòng vẫn cảm thấy rất kỳ lạ, bước chân dừng lại đột nhiên quay đầu lại nhìn, nhưng không xuất kỳ tích nào cả, mỹ nam trên giường vẫn bất động, tư thể nằm ngửa rất an tĩnh.

Tình cảnh này không thể bình thường hơn, nhưng Ninh Tuy luôn cảm thấy có gì đó không bình thường.

Cậu ở trong lòng lầm bà lầm bầm, đi vào phòng tắm đánh răng.

Rửa mặt thau quần áo xong, Ninh Tuy cầm túi sách lên định xuống lầu, liếc nhìn người trên giường, nhịn không được lại đi qua nằm xuống bên giường.

Cậu vươn tay ra đặt lên mặt Quý Úc Trình, cẩn thận vén mí mắt Quý Úc Trình.

Quý Úc Trình: "..........................."

Người đẹp trai có bị vén mí mắt lên cũng không giảm được bao nhiêu mỹ quan, Quý đại thiếu gia cũng vậy, Ninh Tuy mở ra một ánh mắt trống rỗng.

Cậu hơi chọc mắt Quý Úc Trình, nhưng lông mi của Quý Úc Trình cũng không có chút run rẩy,

Xem ra là bản thân nghĩ nhiều, người thực vật làm sao có thể đột nhiên có ý thức được?

Phỏng chừng vẫn là do mình trong lúc ngủ không an phận, ngủ rồi còn làm một số chuyện lung tung.

Nghĩ đến đây, Ninh Tuy rời khỏi phòng ngủ.

Sau khi Ninh Tuy rời đi, phòng ngủ trở lại sự yên tĩnh.

Tay của người thực vật đặt dưới chăn khẽ nhúc nhích, năm ngón tay xoa vuốt giảm vớt sự căng cứng đau nhức do nắm tay vợ nhỏ cả đêm.

Mặc dù đau mỏi, nhưng rất hạnh phúc.

Đây là lần đầu tiên hắn nắm được tay vợ nhỏ.

009 nói: "Pin đạt được 11% rồi."

009 rất hưng phấn, 10% đã khó rồi, hiển nhiên nó rõ ràng cảm giác được hệ thống chức năng của mình có thể hoạt động trở lại rồi.

Nếu như phải hình dung, chính là ngày mà vợ ký chủ hôn khiến nó tự phục hồi, bắt đầu tích điện từ đầu; sau đó sạc điện vài ngày khiến nó dần dần thực hiện được chức năng của mình.

Điều mà 009 có thể làm trước đây là cung cấp cho hắn một chút thông tin từ thế giới bên ngoài.

"Không phải đã nói rồi sao, năng lực của tôi là tin tức + điều khiển từ xa." 009 vô dụng lâu như vậy, đột nhiên bỗng đứng dậy(1), hận không thể khoe khoang với Quý Úc Trình: "Ký chủ, cho anh xem cái này."

(1) Nguyên văn : Biểu thị người hoặc sự vật chịu sự tác động của một hành động nào đó mà thay đổi vị trí từ thấp đến cao.

Trong hai năm làm người thực vật, Quý Úc Trình đã nghe 009 khoe khoang vố số lần, cười lạnh một tiếng rồi không cho là đúng.

Tuy nhiên một giây sau, một hình ảnh thật sự xuất hiện trong não hắn.

"Cầu thang kéo dài xuống, tay vịn chạm khắc trong suốt, ánh nắng ban mai vàng nhạt chiếu vào từ cửa sổ.

rồi hình ảnh rung chuyển dữ dội giống như camera cầm tay trong một số tác phẩm nhiếp ảnh, ống kính xoay một cái nhắm thẳng vào một người.

Một người xách theo túi xách bước từ cầu thang đi xuống.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!