Chương 6: Quý Từ Trước Kia Lớn Lên Như Vậy Sao

Quý Từ cũng không biết mình bị Hàn Sinh coi là người ngoài, đợi đến khi Hàn Sinh trưởng lão rời đi, hắn mới cẩn thận hỏi:

"Tiểu sư đệ, chúng ta hẹn nhau luyện tập lúc nào vậy?"

Tần Giác chậm rãi nhìn hắn một cái.

Thiếu niên dung mạo lạnh lùng mà thanh tú, đôi mắt hẹp dài, lúc nhàn nhạt nhìn qua như vậy, có chút cảm giác áp bách.

"Chỉ là không muốn ở cùng một chỗ với Hàn Sinh Trưởng Lão mà thôi."

Dứt lời, Quý Từ càng thêm khó hiểu:

"Tại sao? Quan hệ giữa đệ với Hàn Sinh trưởng lão trước kia rất tốt a?"

Mấy vị trưởng lão chính là hắn! !

Ánh mắt Tần Giác lạnh dần, sắc đến đau lòng:

"Đừng nhắc đến hắn ta nữa, ta tự có suy tính."

Nói xong, liền thay Quý Từ lấy lại thuốc mỡ, trở lại trước bàn học luyện chữ.

Quý Từ trăm chuyện vẫn không có lời giải, nhưng cũng không nói thêm gì, tâm trí thay đổi, hỏi:

"Tiểu sư đệ, thật sự không ăn gà quay sao?"

Tần Giác nhắm mắt lại: Là huynh muốn ăn?

Bị đoán trúng tâm tư Quý Từ chột dạ:

"Nói bừa gì đâu, ta đây không phải thấy tiểu sư đệ đệ bình thường ăn quá nhạt nhẽo, thỉnh thoảng cũng muốn ăn chút đại tiệc mới được!"

Gà nướng cũng có thể được gọi là đại tiệc sao?

Tần Giác im lặng một lát, vị sư huynh này có phải ngày thường chưa được ăn thứ gì tốt hay không.

Y không muốn nghe Quý Từ nhắc tới nữa: Ăn gà quay đi.

Quý Từ lập tức ngậm miệng, chạy ra ngoài tưới nước nóng cho con gà kia.

Trong phòng ngủ của Tần Giác có một cửa sổ đối diện với sân, ánh mắt của y xuyên qua cửa sổ nhìn thiếu niên trong sân, ngòi bút trên tay dừng lại.

Lấy tu vi kiếp trước của y, gi ết chết mấy vị trưởng lão kia vẫn có chút miễn cưỡng, sau khi kế hoạch hoàn thành y cũng không chiếm được quá nhiều lợi ích.

Nhưng bây giờ thì khác, y có rất nhiều thời gian rèn luyện bản thân.

Xem ra lão thiên gia cũng cảm thấy y lúc trước trả thù không đủ sảng khoái.

Nếu như có thể, đáy mắt Tần Giác xẹt qua một tia huyết sắc sung sướng, y hy vọng mình có thể nhanh chóng đâm vào đám ngụy quân tử, mặt người dạ thú kia.

Về phần Quý Từ! !

Tần Giác nhíu mày, thiếu niên này vốn không nằm trong kế hoạch của y, nhưng mấy ngày nay bị y lấy ra làm bia đỡ đạn nhiều lần như vậy, phỏng chừng đã bị Hàn Sinh theo dõi.

Thôi, xem giao tình mấy ngày nay, y sẽ bảo vệ tốt thiếu niên ấy.

Nghĩ như vậy, ngoài cửa sổ bỗng nhiên truyền đến tiếng gọi của Quý Từ:

"Tiểu sư đệ! Tiểu sư đệ! Con gà này nó biết mổ người a!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!