Chương 32: Tiểu Sư Đệ Cũng Biết Nấu Cơm Sao

"Cái này gọi là một chút vết thương?"

Quý Từ hổn hển:

"Đệ mau trở về đi! Vết thương này của đệ sắp nặng hơn rồi!"

Vừa nói, Quý Từ vừa đẩy Tần Giác ra.

Tần Giác cũng không nhúc nhích một chút:

"Không dễ nặng như vậy."

"Hàn Sinh trưởng lão nói, chỉ cần ta có thể phá cấm chế này, liền cho phép ta mang huynh về."

Nghe thế, Quý Từ chỉ cảm thấy tâm lạnh lẽo:

"Vậy nếu như đệ không thành công phá vỡ cấm chế thì sao?"

Tần Giác dán túi nước nóng lên cổ cậu, cảm nhận được sự run rẩy đột ngột của đối phương, khóe môi nhếch lên:

"Vậy thì ta không biết huynh sẽ quỳ ở đây bao lâu nữa."

Nói xong, y đứng lên, vươn tay đỡ Quý Từ, kéo người từ trên mặt tuyết lên.

"Hàn Sinh trưởng lão vốn muốn ngăn cản ta, nhưng không ngăn cản được."

Quý Từ nghe được ý kiêu ngạo nhàn nhạt, cười một tiếng, khen: Thật lợi hại.

Tần Giác dừng bước một chút: Ừm.

Hai người ra khỏi sân.

Bên ngoài không dùng pháp thuật ngưng kết băng tuyết, nhiệt độ cao hơn rất nhiều.

Quý Từ và Tần Giác dìu nhau.

Y nghiêng mắt nhìn dáng vẻ anh tuấn của thiếu niên, nhịn không được nói: Xin lỗi.

Tần Giác phát ra một tiếng nghi vấn.

"Ta nghĩ sau khi đệ đi sẽ không tới tìm ta nữa, ta còn đang mắng đên đấy." Quý Từ nói.

Lúc ấy Tần Giác nói đi là đi, thoạt nhìn hoàn toàn không quan tâm cậu, nói không buồn, nhất định là giả.

Tần Giác:

"Vậy sao? Vậy huunh mắng ta cái gì?"

Quý Từ nghĩ nghĩ:

"Ta mắng đệ là súc sinh không bằng heo chó, hỗn đản, lương tâm bị chó ăn, bệnh thần kinh."

Nói xong, Quý Từ cười khanh khách.

Tần Giác cười nhạo nói: Miệng còn rất lợi.

Nhưng cậu nói không sai.

Tần Giác che đi ánh mắt thâm trầm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!