Chương 28: Muốn Không

Quý Từ trăm triệu lần không nghĩ tới, Đường Tử Thần nói dẫn bọn họ đi dạo Bạch Đế thành, lại là đi dạo thanh lâu.

Quan trọng nhất là, ngay từ đầu cậu thậm chí không phát hiện nơi tráng lệ này là thanh lâu.

Bên trong không có nửa điểm xa hoa và tình sắc hiện lên bên ngoài, trang trí trang nhã xinh đẹp, khắp nơi đều dát vàng.

Thậm chí ngay cả huân hương cũng đặc biệt đẳng cấp.

Thẳng đến khi mấy người ngồi vào ghế, mấy nữ tử mặc váy lụa mỏng ôm tỳ bà cổ cầm đi tới, Quý Từ mới giật mình phát giác.

Cậu nhảy dựng lên che mắt Tần Giác, vẻ mặt kinh ngạc:

"Không phải chứ, nơi này là thanh lâu?"

Đúng vậy, Đường Tử Thần nâng chén rượu, Uống rượu đi.

Quý Từ lập tức mặt đen, nói:

"Tên cầm thú, tiểu sư đệ nhà ta mới mười sáu tuổi!"

Hai người mặt đối mặt nhìn một lát, Đường Tử Thần lại bị mắng vài câu, lúc này hắn mới kịp phản ứng, vội vàng nói:

"Không phải không phải, nơi này đều là ca kỹ, bán nghệ không bán thân."

Đường Tử Thần ngẩng đầu ý bảo mấy ca cơ và vũ cơ kia.

Những người đó lập tức hiểu ý, tiếng nhạc du dương vang lên, làn váy tung bay, cảnh đẹp ý vui.

Lúc này Quý Từ mới chậm rãi buông Tần Giác ra.

Đường Tử Thần nhìn cậu, lại nhìn Tần sư huynh của mình, nhất thời có chút ngon miệng.

Ba năm trước, hắn hăng hái bừng bừng chạy đến trước mặt Tần sư huynh muốn kết giao bằng hữu với y, kết quả Tần sư huynh không để ý tới hắn, thậm chí né tránh sự đụng chạm của hắn.

Hiện tại, người khác trực tiếp lấy tay che mắt y, Tần sư huynh lại cũng không kháng nghị.

Còn Quý Từ này, Đường Tử Thần có chút buồn bực.

Hắn và Tần sư huynh đều mười sáu tuổi, sao chỉ trông coi Tần sư huynh, không trông coi hắn chứ?

Hai suy nghĩ này, Đường Tử Thần không biết mình rốt cuộc đang ăn dấm chua của Tần sư huynh, hay đang ăn dấm của Quý Từ.

Tóm lại cũng không dễ chịu lắm.

Biết nơi này không phải nơi bắn pháo hoa tầm thường, Quý Từ yên tâm rất nhiều, cậu rót rượu uống, cảm thấy rượu nơi này vị thanh ngọt, không nhịn được lại rót thêm mấy chén.

Thấy cậu uống hăng say, Tần Giác không biết xuất phát ý gì, cũng rót cho mình một ly.

Kết quả chén rượu này còn chưa uống, đã bị Quý Từ bên cạnh cắt ngang.

Thanh niên bất cẩn lấy chén rượu trong tay y, ngửa cổ uống cạn.

Đường cong từ cằm đến cổ ưu mỹ, vài giọt rượu trong suốt chảy xuống, cuối cùng đong đưa ở yết hầu, sau đó nhỏ xuống đất.

Đường Tử Thần bên cạnh không tự chủ tránh tầm mắt, ngay cả ca cơ bên kia đang đàn tỳ bà, cũng không cẩn thận đàn sai mấy âm tiết.

Tần Giác nhíu mày, chẳng biết vì sao có chút phiền não.

Quý Từ lại không hề phát hiện, cậu đặt chén rượu lên bàn, ôm vai Tần Giác, cười đùa nói:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!