Sau khi công việc trong ngày kết thúc, người trong phòng làm việc đã về gần hết, Hứa Duy ngáp một cái , vươn người một cái . Lấy di động đang định nhắn tin cho Vu Thế Châu gọi anh tới đón.
Đồng nghiệp tiểu Mã đụng vào tay cô, nháy mắt nói: "Khà khà, nhìn kìa, trúc mã đang ở dưới tầng kìa."
Hứa Duy nghiêng đầu nhìn một cái , quả nhiên xe Vạn Lệ Tước dừng ở dưới lầu , cô nhanh chóng thu dọn túi xách. Phía trước văn phòng không có ai, xe của Vạn Lệ Tước đậu ở nơi rất nổi bật khiến ai cũng phải ngoái nhìn.
Cong ngón tay gõ gõ cửa sổ xe , anh ta mở cửa kính xuống, mặt mày vui vẻ sáng rỡ gần trong gang tấc, môi béo mập tinh xảo, môi trái tim đầy đặn . Vạn Lệ Tước phảng phất giờ phút này mới phát giác Hứa Duy thật quá xinh đẹp .
"Nghĩ gì vậy? Em đang nói chuyện với anh này." Giọng nói của cô nhẹ nhàng .
Vạn Lệ Tước nhỏ giọng ho khan hai tiếng , che xuống mất tự nhiên , "Không có gì, lên xe đi."
Hứa Duy thẳng người lên , tựa như cười mà không phải cười , trên cao nhìn xuống liếc nhìn anh ta, "Lần thứ tư rồi, sẽ không lại đi ngang qua công ty của em nhỉ—— có chuyện gì tìm em thì nói thẳng chứ đừng đi theo em nữa."
Lúc trước hai lần rõ ràng cố ý tới đón cô , lại nói là đi ngang qua , lần này không thể thực hiện được sao? Vạn Lệ Tước lộ ra nụ cười khi hai người còn chơi với nhau, "Thế nào, dầu gì cũng là thanh mai trúc mã , hôm nay mời em ăn cơm được không?"
Hứa Duy lên xe , thắt dây an toàn , nhắn Wechat cho Vu Thế Châu . Đem mái tóc dài như rong biển để phía sau gáy, làn da trắng nõn đến phát sáng , da thịt mềm mại trơn bóng không chút tạp chất .
"Tìm em làm gì , hỏi ý kiến vấn đề tình cảm? Vừa vặn em chuẩn bị chuyển ngành, gần đây phải làm tạp chí . Anh nói một chút , em tự mình cầm đao , bảo đảm viết bộ phim cảm động luôn." Giọng cô mang theo ý trêu chọc.
Quả nhiên Hứa Duy tồn tài như một hạt rẻ cười, lúc trước chính là, Vạn Lệ Tước khóe miệng nụ cười mở rộng , "Anh chỉ muốn tìm em nói chuyện tâm sự một chút không được sao? Tình cảm của anh vẫn tốt."
Hứa Duy một tay để lên mặt, nhìn ngoài cửa sổ gò má tinh xảo lông mi đậm và dài . Có chút không thèm để ý ngữ điệu , "Vậy anh muốn nói gì nói đi, xong rồi em còn về nhà ."
Vạn Lệ Tước không biết thế nào dừng xe ở nhà để xe dưới hầm , "Em gấp làm gì , ăn bữa cơm lại không làm tốn thời gian của em bao nhiêu, anh thấy bình thường em rất rảnh rỗi mà."
Hứa Duy hừ một tiếng , "Tĩnh bảo bối nhà anh không để ý sao? Lúc trước cậu ta cũng không thích em với anh ở cùng một chỗ ." Nếu anh ta không phải hỏi , Hứa Duy còn để ý cái gì .
Vạn Lệ Tước tháo kính xuống , bất giác nhíu mày một chút , "Hai ta ăn cơm có thể đừng nhắc đến cô ấy được không, vẫn là anh em ?"
Hứa Duy kinh ngạc phát hiện ra đại lục mới, Vạn Lệ Tước điên cuồng ngốc nghếch bảo vệ Tô Tĩnh bây giờ rốt cuộc chấm dứt? Để qua một bên, thế nào cũng phải ngửa mặt lên trời cười to ba tiếng .
Bây giờ lại cảm thấy có chút mất hết hứng thú , cô một mực coi trọng tình yêu , hai người này cuộc sống chạy đường dài mới hai năm mà khi nhắc tới đối phương đã cau mày rồi ?
Hứa Duy không một chút nào cảm thấy vui vẻ cười nói: "Vị kia nhà anh không cần để ý nhưng vị nhà em phải giải thích đấy ."
Vừa nói chuyện , vừa đi vào nhà hàng, nhân viên mang hai người vào phòng riêng , Vạn Lệ Tước kéo ghế ra trước hết mời Hứa Duy ngồi xuống, "Khi nào phải giải thích với Vu Thế Châu? Không phải lúc trước một mực khong thích sao?"
Hứa Duy hai tay chống cằm, đèn trên đỉnh đầu hắt xuống mặt, cái trán sáng bóng trắng nõn , hừ nói: "Em như bây giờ lạ lắm sao? Anh không phải là một mực khuyên em sống với anh ấy thật tốt sao."
Vạn Lệ Tước không nói được cảm giác trong lòng , thật giống như thứ thuộc về bản thân chậm rãi chạy đi , lại không có biện pháp giữ lại . Anh ta vào mấy ngày nay mời Hứa Duy ăn cơm cũng không biết tồn tại tâm tư gì .
Chỉ biết lúc trước cùng với Hứa Duy phần lớn vui vẻ , bây giờ ở với Tô Tĩnh nơi nào cũng bị tức , một cách tự nhiên tìm Hứa Duy giải quyết vấn đề. Tại thời điểm anh ta không phát hiện ra thì hai người đã càng lúc càng xa .
Có chút tối nghĩa cười cười , anh ta giống như đùa giỡn nói, "Em không phải là Hứa Duy trước kia anh quen rồi. Vì anh em không tiếc cả mạng sống ra tay giúp đỡ người đi nơi nào?"
Hứa Duy rút bông hoa ném qua cho anh ta , "Anh em cũng phải sống qua ngày . Lúc trước anh khuyên em, bây giờ em phải khuyên nhủ anh thật tốt, làm chuyện gì cũng phải suy nghĩ kỹ , đừng hối hận ."
Vạn Lệ Tước với Tô Tĩnh trôi qua không tốt, hai người đều có khuyết điểm . Người ngoài đứng xem sáng suốt , Hứa Duy đã nhìn ra một chút , cũng không muốn quấy nhiễu đến chuyện của bên trong của bọn họ .
Điện thoại để trên bàn rung động màn hình sáng lên , Vạn Lệ Tước cầm lên nhìn một cái , sắc mặt không có khác thường chút nào buông điện thoại xuống . Thật vui vẻ ăn một bữa cơm , Vạn Lệ Tước đưa Hứa Duy về nhà , dọc theo con đường này cả hai đều yên lặng .
Ngược lại cô hay ríu rít nói , giống như trước nhưng cuối cùng có cái gì đó thay đổi . Chờ đến khi cô xuống xe , Vạn Lệ Tước mở cửa kính xe xuống, ở lúc cô xoay người , đột nhiên lên tiếng , "Hứa Duy , nếu như anh ..."
"Ừm? Cái gì?" Mắt cô lấp lánh ánh sáng ở dưới bóng đêm đoan chính thanh nhã cao vút .
Anh ta đột nhiên cười một tiếng , "Không có gì, trở về đi thôi . Ngày mai anh đi công tác , không mời em ăn cơm được, không cần nhớ anh ."
Con xe màu đen lẳng lặng dừng dưới tàng cây , chiếu vào trên cửa sổ xe một chút đỏ bừng , chợt lóe một cái . Vạn Lệ Tước phun ra một điếu thuốc , câu kia 'Nếu như anh ly dị , em sẽ trở về sao?'
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!