Chương 50: Say rượu

Liên tiếp mấy ngày liền, Tưởng Minh Trác không quay lại quán bar nữa.

So với Thẩm Tri Hạ, Tưởng Minh Trác lại cảm thấy áy náy nhiều hơn với Lâm Thanh. Nhớ lại những ngày tháng ở cạnh Lâm Thanh, anh phát hiện so với tình cảm yêu đương, anh lại càng tận hưởng sự thoải mái khi ở bên cậu hơn.

Lâm Thanh rất thông minh, biết ranh giới của Tưởng Minh Trác ở đâu, nên luôn giữ khoảng cách vừa phải, không khiến người ta khó chịu, cũng chưa bao giờ ép anh phải đưa ra câu trả lời. Cậu không dai dẳng, cũng không vượt giới hạn.

Vì thế, khi ở bên Lâm Thanh, Tưởng Minh Trác hoàn toàn không thấy áp lực.

Nghĩ lại, Tưởng Minh Trác cảm thấy như vậy thật không công bằng với Lâm Thanh. Nếu là người khác, có lẽ sẽ mặc sức hưởng thụ sự theo đuổi của đối phương, thậm chí còn cố tình giữ người ta lại bên cạnh, dùng chiêu "lạt mềm buộc chặt" để chơi trò tình cảm.

Nhưng Tưởng Minh Trác xưa nay luôn rất nghiêm túc với chuyện tình cảm. Anh không thích kiểu nuôi người thay thế, càng không muốn tùy tiện đối xử với bất kỳ ai trao cho mình tình cảm thật lòng.

Vì vậy, khi hôm đó Lâm Thanh chủ động hôn anh, Tưởng Minh Trác tuy hơi ngạc nhiên nhưng cũng không đẩy cậu ra.

Anh đã từng nghĩ đến việc nghiêm túc đáp lại tình cảm của Lâm Thanh, cũng muốn thử chậm rãi yêu cậu. Nếu hôm đó Thẩm Tri Hạ không bất ngờ xuất hiện, có lẽ bây giờ anh và Lâm Thanh đã chính thức trở thành một đôi.

Tưởng Minh Trác xoa trán, rót cho mình một cốc nước. Mấy ngày nay anh ngủ không ngon, Lâm Thanh vẫn đang chờ câu trả lời, mà bên kia Thẩm Tri Hạ lại như hổ rình mồi.

Anh mệt mỏi. Tưởng Minh Trác xưa nay vẫn luôn tự nhận mình là người lý trí và bình tĩnh, bất kể đối mặt chuyện gì cũng đều xử lý thỏa đáng. Thế nhưng, chỉ cần là chuyện tình cảm, dù anh cố gắng đến mấy, kết quả dường như vẫn luôn không như ý.

Chẳng lẽ, số mệnh anh thực sự không có duyên với chuyện yêu đương?

Thôi thì độc thân cũng chẳng sao, anh nghĩ. Ít ra khi độc thân, sẽ không phải đứng giữa hai người đàn ông, chứng kiến bầu không khí căng như dây đàn.

Vừa uống nước, Tưởng Minh Trác vừa mở máy tính, tiếp tục xử lý công việc của công ty.

Kiếm tiền mới là con đường đúng đắn nhất để sống!

Mấy ngày qua, anh nhanh chóng nắm bắt xu hướng thị trường điện ảnh sắp tới, bố trí lại các nguồn lực chính. Dự án mới đã bắt đầu khởi động và tiến triển khá tốt.

Công ty gửi đến vài bộ phim đang trong giai đoạn kêu gọi đầu tư, chờ Tưởng Minh Trác quyết định.

Anh lần lượt xem qua, biết rằng những bộ phim thương mại thường đòi hỏi vốn đầu tư ban đầu rất lớn. Nếu nhà đầu tư chỉ chạy theo trào lưu, rất dễ bị cuốn vào cái hố không đáy, đến cuối cùng chẳng kiếm được đồng nào.

Lúc này, anh chú ý đến một bộ phim tình cảm có tỉ lệ suất chiếu khá ổn trong thời gian gần đây. Sau khi phân tích thị hiếu thị trường, anh chọn ra một bộ phim học đường lấy đề tài tình yêu làm chủ đạo.

Điều đặc biệt là bộ phim này không phải kiểu phim tình cảm học đường truyền thống.

Nhân vật chính là hai nam sinh. Nếu chỉ đơn giản là một bộ phim đam mỹ thông thường thì cũng chẳng có gì mới mẻ, vì hiện nay thể loại này không còn hiếm nữa.

Tên phim là "Từ đầu đã tới", kể về một thiếu gia sinh ra trong gia đình quyền quý tên là Chu Ức.

Chu Ức và người yêu của mình là Đàm Phong quen nhau từ thời học sinh, sau khi ra trường thì dọn về sống chung trong một căn hộ nhỏ.

Họ giấu diếm gia đình, tránh ánh mắt của thế tục, gắn bó với nhau trong căn phòng thuê chật chội nhưng ấm áp.

Thế rồi, giấc mơ ngọt ngào tan vỡ. Chu Ức bị gia đình bắt gặp khi đi hẹn hò với Đàm Phong . Gia đình chỉ trích, bạn bè nhìn bằng ánh mắt xa lánh khiến cậu gần như sụp đổ. Là một người được bảo bọc suốt hai mươi năm, Chu Ức chưa từng phải chịu áp lực lớn như vậy.

Cuối cùng, cậu nghe theo sự sắp đặt của gia đình, đổ hết mọi lỗi lầm lên đầu người yêu của mình là Đàm Phong. Anh giữ được danh tiếng gia tộc, bảo toàn địa vị xã hội nhưng đồng thời cũng đẩy người yêu vào vực sâu tuyệt vọng.

Đàm Phong im lặng chịu đựng mọi chỉ trích, gánh lấy những lời mắng nhiếc và ánh mắt khinh miệt của thiên hạ, mang danh "kẻ dụ dỗ cậu cả nhà họ Chu". Cuối cùng, dưới áp lực tâm lý quá lớn, cậu đã chọn cách kết thúc cuộc đời bi thảm của mình.

Đọc đến đây, Tưởng Minh Trác không khỏi nhíu mày. Một bộ phim như vậy, e rằng ra rạp sẽ bị khán giả mắng đến chết.

Nhưng người phụ trách dự án lại giải thích rằng bộ phim sẽ bắt đầu từ thời điểm Chu Ức trọng sinh.

"Từ đầu đã tới" – nghĩa là Chu Ức sau khi trọng sinh, bắt đầu lại một lần nữa. Sau khi Đàm Phong qua đời, Chu Ức cũng dần sụp đổ. Cậu mất ngủ ngày đêm, bị dằn vặt bởi nỗi nhớ và cảm giác tội lỗi. Cuối cùng, cậu tìm đến căn phòng nhỏ mà Đàm Phong từng sống... và đi theo anh.

Rất nhiều người là như vậy – chỉ khi mất đi rồi mới biết trân trọng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!