Không phải Chu Uyển muốn khiến cho cảnh tượng trở nên khó xử như vậy, chỉ là cô thật sự không nuốt nổi sự tức giận này.
Chu Uyển đã trốn khỏi hiện trường rồi, để lại Tạ Lệ một mặt đầy khó hiểu.
Sau khi Tạ Lệ quay lại thì không buồn cơm canh gì, thậm chí còn mặt ủ mày chau.
Khiến Chu Tư ở một bên lòng đầy không thoải mái, thế là ôm lấy bạn gái nhỏ dịu dàng hỏi: "Nói xem nào, đang tức giận gì thế?"
Tạ Lệ chẹp miệng: "Còn có thể là ai chứ, em gái ngoan của anh đấy."
Chu Tư nhíu mày: "Thế thì dễ quá còn gì, để anh cắt tiền tiêu vặt của con bé."
Tạ Lệ: "Đừng, em chỉ nói vậy thôi. Nếu như anh cắt tiền tiêu vặt của cậu ấy thì chẳng khác nào lấy mạng của cậu ấy."
Buổi tối hôm đó, Chu Uyển nghĩ ngợi thấy bản thân mình thật thiển cận, chủ động gửi tin nhắn xin lỗi với Tạ Lệ.
Ba tiếng sau, vào lúc rạng sáng mười hai giờ, Tạ Lệ sau một phen đầm đìa mồ hôi mới chậm rì rì trả lời lại tin nhắn: [Không cần xin lỗi tớ, cậu không sai, người sai là tớ, là tớ xen vào chuyện của người khác.]
Chu Uyển: [Thấy chuyện không ổn lắm.]
Quả nhiên là vậy, một giây sau Tạ Lệ đã gửi đến tin nhắn thoại tận 60 giây: "Chu Uyển, kể từ ngày hôm nay, tớ không phải là bạn thân của cậu nữa, cậu thấy tớ thì phải gọi tớ một tiếng chị dâu! Coi như tớ hiểu ra rồi, tại sao cậu trước nay không nói cho tớ biết cậu đi làm ở đâu, nếu như không có chuyện ngày hôm nay, có phải cậu định giấu tớ cả đời không? Tớ cũng không hiểu luôn, chuyện này thì có gì mà không dám gặp ai? Cậu và tớ là quan hệ như thế nào? Thế mà cậu lại còn giấu tớ?
Cậu cứ nói hai năm nay đi, bởi vì cậu phải đi làm, bình thường hẹn cậu còn khó hơn cả hẹn hoàng đế, không dễ dàng gì mới đến cuối tuần, cậu còn chơi trò mất tích với tớ. Tớ chỉ hỏi thôi, có kiểu bạn thân như cậu không? Còn nữa, nếu như tớ sớm biết quan hệ giữa cậu và Tạ Hỏa, tớ cũng không đến nỗi lãng phí công sức giới thiệu cho hai người quen nhau, tớ đúng là ăn no rửng mỡ mà!"
Chu Uyển tê cả da đầu: "… Tạ Hỏa nói hết với cậu rồi à?"
Tạ Lệ: "Ừ đấy! Anh ấy nói hết rồi, anh ấy nói cậu đi làm ở Aries, còn làm trong văn phòng Tổng giám đốc của anh ấy. Anh ấy nói tháng trước anh ấy còn vì chút chuyện nhỏ mà mắng cậu một trận, cậu gặp anh ấy mà cứ như gặp kẻ thù vậy!"
Chu Uyển: "… Thế, thế thôi à?"
Tạ Lệ: "Sao nữa? Lẽ nào Tạ Hỏa đi làm còn ngược đãi cậu à?"
Chu Uyển nói thầm trong lòng: Tính cách khác người của người nào đó lúc trên giường còn gớm hơn so với ngược đãi nữa.
Nào là roi da, nào là còng tay, nào là nến hương, nào là nhét miệng. Chỉ là lúc đó đổi vị trí một chút thôi, Chu Uyển chính là người cầm roi da, lúc rút roi da cô nhìn mà còn thấy đau, người nào đó hoàn toàn ngược lại, mặt mũi đầy hứng khởi, khiến cô cũng thấy hưng phấn theo.
Tạ Lệ: "Chu Uyển, tớ nói này, con người cậu thật sự chẳng thú vị gì cả, tuy là một tháng cậu chỉ có 3500 tiền lương, nhưng bọn tớ đâu có cười cậu đâu, cậu giấu gì chứ."
Chu Uyển: "Thì anh của tớ sẽ cười tớ!"
Tạ Lệ: "Anh ấy dám!"
Chu Uyển: "Anh ấy còn không cho tớ tiền tiêu vặt hu hu hu."
Tạ Lệ: "Tớ sẽ ngay lập tức bắt anh ấy thêm!"
Chu Uyển: "Wow! Chị dâu tốt thế!"
Vòng vèo một hồi, Chu Uyển cũng coi như là thở phào được một hơi.
Coi như là tên Tạ Hỏa này kín miệng.
Trong quá trình nói chuyện với Tạ Lệ, Chu Uyển thậm chí còn mơ hồ nghe được giọng của anh trai mình.
Chu Tư: "Vẫn đang giận Chu Uyển à?"
Tạ Lệ: "Chu Tư anh im miệng đi, em còn chưa nói xong. Chu Uyển, tớ biết có lẽ cậu có ý kiến đối với Tạ Hỏa. Nhưng công việc là công việc, cuộc sống là cuộc sống. Thật ra trong cuộc sống, con người của anh ấy cũng khá dễ chung đụng, cho dù cậu không định phát triển mối quan hệ với anh ấy, nhưng anh ấy dù gì cũng là anh họ của tớ, tớ cũng không hy vọng cậu thấy anh ấy mà cứ như thấy kẻ thù vậy."
Chu Uyển cũng không dễ dàng gì, đành thở dài: "Biết rồi."Sau mấy ngày Chu Uyển tiếp tục nằm dài ở nhà, nhân sự của Aries gọi điện thoại đến, bảo cô đến làm thủ tục từ chức. Tình huống bỏ bê công việc hơn mười ngày này của cô, bị sa thải cũng rất bình thường.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!