Chu Uyển bị hành đồng bất ngờ này của Tạ Hỏa làm cho sợ hết hồn, ngay sau đó, giọng nói trầm thấp của anh lại vang lên bên tai cô: "Vào trong tìm cẩn thận đi, nhìn xem nơi này của anh có phải đang giấu người không."
Suy nghĩ trong lòng bị bắt chẹt, lại thêm cái biểu cảm như ta đây này của Tạ Hỏa khiến Chu Uyển thẹn quá hóa giận.
Nhưng mà chuyện này tính sổ sau, cô chưa quên còn có một đám đồng nghiệp đang núp trong bóng tối lén xem náo nhiệt.
Có lẽ là do buổi tối uống nhiều cocktail quá, bắt đầu dần có tác dụng, lúc Chu Uyển xoay người thì đầu chợt choáng váng bước đi lảo đảo.
Tạ Hỏa thu lại nét thong dong trên mặt, ôm lấy hông của Chu Uyển, rất nhanh đã ngửi được mùi rượu nhàn nhạt trên người cô, hơi nhíu mày: "Uống rượu à?"
Chu Uyển nhanh trí, dứt khoát mượn rượu giả điên, thuận thế ép Tạ Hỏa lên trên cửa, biểu cảm đầy bá đạo hét lớn một tiếng: "Sếp! Tôi đại diện cho toàn thể nhân viên Aries có lời muốn nói với anh!"
Đám xem náo nhiệt bên ngoài kia đương nhiên không bỏ qua màn này, chỉ là do khoảng cách quá xa, anh chen tôi chúc, tôi chúc anh chen, từng người một đều như kẻ gian mà thò đầu ra nhìn.
"Ối giời ơi!"
"Chu Uyển đủ điên rồi đấy! Thế mà cô ấy lại dám ép sếp vào tường!"
"Cô ấy say quên trời quên đất thật à!"
"Tại mấy người hết, đã nói đừng để cô ấy đi rồi."
…
Chu Uyển có say hay không, say bao nhiêu, Tạ Hỏa hiểu rất rõ.
Cô say rượu, cũng là lần đầu tiên uống say trước mặt Tạ Hỏa, là do anh chuốc say cô. Thật sự không phải là anh cố ý, không ngờ tửu lượng của cô lại kém như vậy, chỉ uống có mấy ly rượu vang, cộng lại không đến năm trăm ml. Không bao lâu, cô đã ngà ngà say mà sà vào trong ngực anh, ôm lấy cổ anh, không ngừng gọi anh là cục cưng.
Chu Uyển khi say rượu rất ngoan, quấn người như một con mèo khiến người ta yêu thích. Cô cọ đi cọ lại trên người anh từng chút một, như có như không, âm thanh mềm mại dịu dàng mà gọi anh: "Tạ Hỏa, Tạ Hỏa, Tạ Hỏa."
Tạ Hỏa ôm lấy cô, hỏi cô muốn làm gì, cô dán vào bên tai anh cất lời: "Xơi anh đó, được hay không nào."
Anh ôm cô đến bên giường ngủ, cô không chịu, nhất định phải quấn lấy anh: "Tạ Hỏa, anh ở cùng với em đi mà, đừng làm việc nữa, em muốn được ôm."
Tựa như là một bãi bùn nhão dính ở trên người anh, có cọ như thế nào cũng không thể chà sạch được.
Cuối cùng thì Tạ Hỏa cũng thoả hiệp, cưng chiều mà vén hai sợi tóc loà xoà trên má Chu Uyển, hỏi cô: "Uyển Uyển, chúng ta như này được xem là gì?"
Ánh mắt Chu Uyển mê mang, tựa như đang thật sự nghiêm túc mà cân nhắc vấn đề này, một lúc sau mới hỏi một đằng, trả lời một nẻo: "Tạ Hỏa, em không uống say đâu, anh đừng nghĩ kiểm tra được đầu óc của em."
Tạ Hỏa: "Chưa say đúng không?"
Chu Uyển: "Ờ!"
Tạ Hỏa: "Bà nói muốn gặp bạn gái của anh, dẫn em đi gặp bà ấy, được không?"
Chu Uyển: "Được chứ!"
Tạ Hỏa: "Thật à?"
Chu Uyển: "Lúc nhỏ bà anh còn cho em ăn kẹo ngon, hai năm trước em còn gặp bà ấy đánh mạt chược với bà em, bà ấy nói em lớn rồi rất xinh đẹp."
Tạ Hỏa: "Cho nên em là bạn gái xinh đẹp của anh hả?"
Chu Uyển: "Không phải."
Tạ Hỏa: "Vậy chúng ta là gì?"
Chu Uyển: "Chả biết đâu."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!