Đoạn nhạc đệm bị ngã này của Chu Uyển hoặc có lẽ không được tính là nhạc đệm.
Sau khi Tạ Hỏa biến mất, trò chơi vẫn tiếp tục, độ nhiệt tình của các nhân viên trái lại càng tăng vọt. Chu Uyển để ý, sau khi Tạ Hỏa rời đi, Thi An An cũng đi theo.
Đảo mắt đã đến mười một giờ hơn, lửa trại kết thúc, đồng nghiệp ở bộ phận này về nghỉ ngơi, đồng nghiệp bộ phận kia mới bắt đầu bữa ăn khuya.
Chu Uyển có hơi buồn ngủ, nhưng cũng không phải là quá buồn ngủ, bởi vì bị mấy đồng nghiệp hùa vào lôi kéo, cô ở lại ăn bữa khuya, thuận tiện tiếp tục vòng thứ hai của trò chơi.
Bên ngoài sau khi bớt đi đống lửa thì lạnh thêm một chút, đêm nay trăng sáng sao thưa, Chu Uyển ngẩng đầu nhìn bầu trời đêm, bị Lý Nguyệt Minh kéo tay đi vào trong phòng.
Trong phòng có một sân giải trí rất lớn, có đủ loại trò chơi trên bàn cờ, cũng có màn chiếu.
Không biết là do con ma men nào đề nghị uống rượu, thế là một đám người phụ hoạ theo.
Bình thường Chu Uyển không có thói quen uống rượu, thậm chí cô còn không hút thuốc, cực kỳ ngoan ngoãn, mỗi ngày đều đến giờ thì lên giường nằm, chỉ vì để có được một giấc mộng đẹp. Lấy kinh nghiệm của Chu Uyển để tuyên bố, cái gì mà mỹ phẩm dưỡng da hơn mười mấy ngàn với thiết bị làm đẹp gì đó cũng không bằng việc nghỉ ngơi sớm và có thói quen tốt. Con người cô hơi lười một chút, không thích vận động (ngoại trừ môn vận động nào đó với người nào đó), cho nên cũng chỉ có thể cống hiến nhiều hơn cho việc ngủ.
Đương nhiên bởi vì việc xã giao, ngẫu nhiên ngủ muộn cũng không phải là không được, ví dụ như đêm nay, hiếm khi vui vẻ, cảm xúc của cô lúc này tăng vọt, nhận lấy chén rượu mà Lý Nguyệt Minh đưa đến, lúc này liền muốn thử một ngụm. Tóm lại thì cũng có chút nổi loạn, người trong nhà lại cực kỳ bảo vệ cô, mỗi lần ra ngoài đều coi cô như trẻ nhỏ, không để cô nhấm một giọt rượu nào.
Lý Nguyệt Minh nhắc nhở Chu Uyển: "Nếu không muốn uống rượu thì còn đồ uống khác đấy."
Chu Uyển cũng muốn thử một chút, nhấp một ngụm, cay đến mức khiến cô chau mày.
Lý Nguyệt Minh thấy Chu Uyển như này không thể uống được, đưa cho cô một ly cocktail vị ngọt, độ cồn cũng không quá cao.
Như vậy thì Chu Uyển dễ uống hơn nhiều rồi. Đại khái là do khẩu vị của bữa tiệc nướng tối nay quá nặng, lúc này cô cảm thấy rất khát, liền uống hết một ly cocktail lớn. Cảm thấy cũng ngon phết, cô lại rót cho mình một ly lớn nữa, một ly là khoảng 350cc.
Lý Nguyệt Minh hô to một tiếng "bà cô Chu Uyển", sau đó nói: "Em thật sự xem đây là đồ uống à?"
Chu Uyển: "Ngon phết!"
Người nói ngon, rất nhanh đã high cực high.
Chưa qua nửa tiếng, hai gò má của Chu Uyển đỏ bừng, tựa trên bờ vai của Lý Nguyệt Minh nói mình có hơi say rồi.
Lúc này Lý Nguyệt Minh đang thao gia náo nhiệt, nghe một đồng nghiệp nam bởi vì chơi thua nên phải nói ra một tai nạn khiến bản thân xấu hổ trong phòng làm việc: "Có một lần lúc họp, tôi đánh rắm một cái, thối điên lên, tất cả mọi người trong phòng họp đều ngửi thấy, tôi cảm nhận được nghiệp chướng nặng nề."
Lý Nguyệt Minh: "Được rồi, thì ra quả rắm đấy là do cậu thả ha ha ha!"
Đồng nghiệp nam tỏ vẻ như cuộc đời không còn gì để nuối tiếc.
Vòng xoay lớn, hoặc chọn mạo hiểm làm nhiệm vụ, hoặc bị chỉ định trả lời một câu hỏi.
Người người đều là quần chúng ăn dưa, loại trò chơi khai quật bí mật này khỏi phải nói vui biết chừng nào.
Chu Uyển phát hiện những đồng nghiệp ngày thường không mấy nói cười tuỳ tiện trong văn phòng, đêm nay tựa như cũng thay một gương mặt khác, cảm giác thật mới mẻ.
Vòng xoay chỉ đến Bồ Hoành Bác, anh ta lựa chọn trả lời một câu hỏi. Có người to gan mở màn: "Ở đây có người mà cậu thích hay không?"
Bồ Hoành Bác gật đầu, quần chúng ăn dưa tại chỗ phát ra âm thanh ồn ào, mọi người đồng loạt nhìn Chu Uyển.
Chu Uyển chỉ có thể giả vờ như không nhìn thấy gì, tự mình cầm ly của mình lên uống một ngụm rượu.
Lý Nguyệt Minh nhắc nhở: "Em uống ít một chút, say rồi chị không thèm quan tâm em đâu."
Chu Uyển: "Em không sao."
Chu Uyển vốn đang làm người hóng chuyện, không ngờ vòng xoay lại chỉ về phía cô. Mọi người la hét ầm lên, trên mặt mỗi người đều là biểu cảm xem trò vui. Chu Uyển cũng không khiến bọn họ thất vọng, chọn trả lời câu hỏi.
Có người hằm hè: "Ở đây có người mà cô thích hay không?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!