Chương 14: (Vô Đề)

Lần tiếp theo Chu Uyển gặp lại Tạ Hỏa là ba hôm sau, chính xác mà nói là lướt thấy anh trên một ứng dụng video ngắn.

Lúc đó Chu Uyển đang nằm dưới bãi cát dài như thiên đường ở Maldives, tận hưởng ánh nắng mặt trời, ngắm nhìn bầu trời xanh và những đám mây trắng, hít thở gió biển ấm áp, tâm trạng vô cùng thư thái.

Từ khi bắt đầu làm việc ở Aries, Chu Uyển cũng vẫn được coi như là một nhân viên tận tâm, chưa từng đi muộn về sớm, càng sẽ không xin nghỉ không lý do. Vì thế cả năm qua cô hầu như không có cơ hội nghỉ ngơi thư giãn.

Việc lướt thấy Tạ Hỏa là hoàn toàn tình cờ, bởi video được Tạ Lệ – bạn cô gửi đến. Nhìn thấy chấm đỏ nhỏ báo tin nhắn, chứng bệnh ám ảnh của Chu Uyển khiến cô phải tò mò bấm vào, rồi lập tức bị thu hút bởi gương mặt đẹp đến mức khiến người khác ngỡ ngàng của anh.

Đây là lần đầu tiên Tạ Hỏa xuất hiện trên hot search của các video ngắn kể từ Hội nghị Trí tuệ Nhân tạo Thế giới vào tháng 12 năm ngoái. Nếu như lần trước anh xuất hiện trong bộ trang phục thể thao đơn giản, lần này anh lại mặc bộ vest cao cấp được đặt may riêng, thắt cà vạt chỉnh tề, chuẩn hình ảnh một doanh nhân thành đạt.

Nhìn tiêu đề video, đây là một hội nghị cấp tỉnh trang trọng. Máy quay nhiều lần lia qua khuôn mặt Tạ Hỏa, thậm chí còn ưu ái quay cận cảnh. Gương mặt ấy ngay cả khi không có bộ lọc hay hiệu ứng đều hiện lên vô cùng hoàn hảo.

[Kiếp này có thể có được người đàn ông như thế này không? Hu hu hu quá đẹp trai luôn.]

[Đây là tổng tài bá đạo trong phim thần tượng đấy phỏng?]

[Cứu với! Đột nhiên hiểu được tiểu thuyết tổng tài rồi.]

[CEO của Aries.]

[Giờ đến Aries làm việc còn kịp không?]

Thật sự không thể trách Chu Uyển mê mẩn anh không dứt được. Người được hiệp hội ngoại hình như cô nhìn trúng thật sự không dễ kiếm, huống hồ là người hợp mọi tiêu chuẩn của cô như Tạ Hỏa. Thật ra cô cũng rất thích nhìn anh mặc vest đứng đắn. Sự thật là anh mặc gì cũng đẹp, nhưng Chu Uyển lại càng thích nhìn anh mất đi vẻ chỉn chu, quần áo tây trang hoàn toàn may thủ công bị giẫm dưới đất, trói chiếc cà vạt đắt tiền kia vào cổ tay anh, thậm chí cô còn rất thích mặc áo sơ mi trắng của anh như áo ngủ.

Nhìn Tạ Hỏa kiêu ngạo không thể chạm tới trong mắt người khác kia bị cô nắm trong lòng bàn tay, điều này khiến Chu Uyển cực kỳ có cảm giác thành tựu.

Tin nhắn của Tạ Lệ hiện ra: [Chu Uyển, cậu chết đâu rồi?]

Chu Uyển: [Maldives.]

Tạ Lệ: [Được, cậu trốn tớ đúng không? Chuyện của cậu và anh họ tớ còn chưa tìm cậu hỏi cho rõ đâu!]

Chu Uyển: [Thì có gì đâu, nên tớ mới không có gì để nói.]

Tạ Lệ: [Cậu có xem tớ là người nhà không thế?]

Chu Uyển: [Đương nhiên rồi! Chính vì là vợ của bạn không thể bắt nạt, cho nên tớ mới không nói cho cậu!]

Tạ Lệ: [Cút đi cho khuất mắt tớ, không muốn nhìn thấy cậu thêm một lần nào nữa!]

Chu Uyển: [Ok! Cút liền nè!]

Chu Uyển xem đi xem lại video đó rất lâu, cuối cùng không thể kìm nổi lòng mình, cô mở mục bạn bè trên danh bạ, tìm thấy đám mây đen kia, ấn vào kết bạn.

Maldives nhanh hơn trong nước ba tiếng, theo tình huống bình thường, vào lúc này chắc Tạ Hỏa cũng vừa mới ngủ dậy.

Nhưng Chu Uyển không chắc lắm, vì giờ giấc nghỉ ngơi của Tạ Hỏa thường rất loạn. Thân là sếp của công ty, anh hay phải tăng ca, sau buổi tăng ca thường đến muộn. Có hôm trưa mới đến công ty, có hôm đã có mặt trước giờ làm việc (chứng tỏ anh không về nhà cả đêm). Chu Uyển không hiểu tại sao Tạ Hỏa phải liều mạng đến thế, chỉ dựa vào điều kiện đó của nhà anh, nếu như không xuất hiện sơ suất gì thì tính từ thế hệ của anh, một trăm tám mươi đời sau cũng không phải lo cơm áo gạo tiền.

Nhưng không chỉ Tạ Hỏa, phú nhị đại phú tam đại có điều kiện còn tốt hơn bên cạnh cô cũng đều nỗ lực hết sức, điều này cũng khiến cô tuy rằng có tư bản kiêu ngạo và chuyên quyền, nhưng vẫn sẽ cố hết sức hoàn thành công việc của mình.

Tin nhắn hiển thị Chu Uyển đã thành công kết bạn với Tạ Hỏa.

Chu Uyển: [Này.]

Tạ Hỏa: [Ừ?]

Chu Uyển: [Anh đang làm gì thế?]

Tạ Hỏa chụp một tấm ảnh gửi sang. Nhìn thì như đang ngồi trên xe của anh, hôm nay còn có tài xế. Buổi tối hôm qua anh phải tiếp khách, sáng sớm hôm nay tỉnh dậy thấy hơi có chịu, bèn bảo người đến đón.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!