Chương 13: (Vô Đề)

Tạ Hỏa tiếp tục tung chiêu: "Lần thứ ba là sau hai tuần em nhắn tin nói nhớ anh, đừng hòng phủ nhận, tin nhắn anh vẫn còn giữ."

Chu Uyển: Vãi, mình nịnh nọt cỡ đó cơ à!

Nhìn dáng vẻ bình chân như vại của Tạ Hỏa, Chu Uyển tức đến mức thở hổn hển nhón chân lên cắn một cái vào môi dưới của anh.

Tạ Hỏa không tránh, cũng không tính toán với cô, thậm chí anh còn vô thức đưa tay nâng eo của cô, tiện cho cô tiếp tục động tác. Sau đó hai người không hiểu từ tranh chấp cãi vã lại biến thành thâm tình ôm hôn, còn hôn đến mức không tách ra nổi.

Cuối cùng, Chu Uyển đầy kiêu căng tuỳ ý, nói không rõ lời: "Nói đi, sao anh không nói nữa đi!"

Tạ Hỏa đương nhiên muốn nói: "Còn nữa, lần thứ tư là anh tìm em, nhưng lần đó bắt máy em nói em đang ở Maldives phơi nắng, ngày hôm đó anh bay đến tìm em."

Chu Uyển: "Ồ, anh đang muốn nói trí nhớ của anh rất tốt đúng không?"

Tạ Hỏa: "Điều này thì không thể nghi ngờ." Từ nhỏ anh đã thông minh hơn người.

Chu Uyển: "Cho nên anh cảm thấy bản thân rất lợi hại chứ gì?"

Tạ Hỏa: "Anh không thấy mình lợi hại, anh chỉ đang rất vui."

Chu Uyển: "Vui cái gì?"

Tạ Hỏa: "Vui vì lúc đi tìm em, em đã thể hiện rất chào đón anh."

Lần đó ở Maldives, hai người cũng rất vui vẻ, cùng nhau làm dưới ánh nắng mặt trời, trên boong thuyền, trong khách sạn, không thể tách rời, gắn kết chặt chẽ.

Tạ Hỏa tuyệt đối không hề muốn chiếm thế thượng phong, anh chỉ muốn bình tĩnh trần thuật lại một sự thật. Sự kích động từ khi bắt đầu giữa hai người hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của anh.

Hai người không phải kiểu từ nhỏ đã trưởng thành cùng nhau, lâu ngày sinh tình cũng có chút miễn cưỡng. Dù sao chênh lệch tuổi tác, vòng bạn bè không giống, tuy là ngày lễ ngày tết bởi vì đi chúc tết mới gặp được nhau, nhưng Tạ Hỏa luôn coi Chu Uyển là em gái.

Tạ Hỏa đến nay vẫn nhớ năm đó Chu Uyển muốn đi du học, anh và Chu Tư đang ở trong nhà bàn công chuyện, Chu Uyển buồn ngủ mơ màng đi từ trên tầng xuống xoa mắt nói: "Anh, buổi trưa ăn gì thế, em đói quá."

Ngày đó Chu Uyển mặc một bộ quần áo ngủ hình hoạt hình thoải mái, tóc dài rối tung xõa xuống vai, lại trong nháy mắt thấy Tạ Hỏa thì chuông báo động vang lên: "Anh! Có khách sao anh không nói sớm!"

Câu này vừa dứt, cô đã quay người chạy lên tầng, chỉ để lại nhánh tóc đen lướt qua lòng Tạ Hỏa.

Chu Tư ở một bên bất đắc dĩ lắc đầu, giới thiệu với Tạ Hỏa rằng đây là Chu Uyển: "Con bé này không biết phép tắc, hai ngày trước còn đánh cho một tên nhóc chảy máu đầu."

Tạ Hỏa đương nhiên nhận ra Chu Uyển, chỉ là tò mò: "Sao thế?"

Chu Tư: "Nói là gặp chuyện bất bình muốn giúp một cô gái."

Lần tiếp theo gặp mặt là buổi tối đó Chu Uyển về nước không lâu.

Tạ Hỏa thật sự chưa từng muốn trêu chọc Chu Uyển, vị Chu đại tiểu thư ngang ngược càn rỡ này anh thật sự không trêu được. Chỉ là với bản chất vốn có của thương nhân, anh cũng không thể bị lợi dụng không công được.

Có lẽ vào đêm đó anh quá mức nhập vai rằng bản thân là bạn trai của Chu Uyển, dưới ánh đèn mĩ miều, bờ môi của Chu Uyển thật sự căng mọng.

Nếu như ý chí mạnh thêm chút nữa, Tạ Hỏa sẽ không đến mức bị Chu Uyển quyến rũ đến khách sạn. Nhưng từ nhỏ anh đã kiên trì khác người, cho dù là trong học tập hay lập nghiệp, thời gian và tinh lực mà anh bỏ ra đều hơn người, nhiệm vụ có khó khăn có mệt mỏi, anh vẫn luôn yêu cầu bản thân phải cố gắng hết khả năng.

Độ tuổi tình yêu nam nữ chừng hai mươi tuổi, Tạ Hỏa không hề muốn lãng phí thời gian vào chuyện này, thỉnh thoảng hoạt động thư giãn và giải trí chẳng qua chỉ đi du lịch hoặc vận động, nếu như không phải bạn bè rủ thì nơi như bar này anh căn bản không bao giờ đến một mình. 

Nếu như anh nói với Chu Uyển, buổi tối đó là nụ hôn đầu của anh thì sao?

Tạ Hỏa cũng thật sự nói như thế: "Em cho rằng lần đầu tiên anh hôn người khác giới sẽ tuỳ tiện như thế à?"

Chu Uyển nghe vậy thì rõ ràng không kịp chuẩn bị, thậm chí tam quan như nổ tung: "Tạ Hỏa, em xin anh có nói dối cũng phải chuẩn bị một bản nháp trước được không hả?"

Tạ Hỏa không nói gì, im lặng nhìn Chu Uyển, trên người anh tự mang theo một tư thái chững chạc, tựa như quân tử nói sẽ giữ lấy lời, khiến người khác khó mà phản bác.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!