Chương 6: Thú Vui Phòng The 2

Editor: Yang1002

Một đường đi tới từ Văn Chương Uyển đã kiến thức được sự rộng lớn của Vương phủ.

Bây giờ đẩy xe giúp Cơ Tùng lại càng thấy rõ sự xa hoa của phủ Dung Vương.

Mượn khoảng cách giữa chính điện cùng thiên điện làm ví dụ, vốn tưởng rằng hai nơi này cách nhau không xa.

Không nghĩ tới thời điểm đi lại, lại phải xuyên qua một cái hành lang gấp khúc thật dài.

Hai bên hành lang có hòn non bộ có cầu nhỏ phía dưới lại thêm nước chảy róc rách, nhìn thoáng qua là một tuyệt cảnh.

Nhan Tích Ninh chỉ có thể vừa đi vừa cảm thán: [Bần cùng hạn chế sức tưởng tượng của hắn a! Niềm vui của kẻ có tiền hắn thật sự không nghĩ ra.]

Bậc thang giữa hành lang gấp khúc bị phá bỏ đổi thành sườn dốc thoải mái cho xe lăn qua lại.

Cơ Tùng thân thể thả lỏng tựa trên xe lăn, bánh xe nặng nề lăn qua hành lang phát ra âm thanh chi đát.

Đột nhiên xe lăn dừng, Cơ Tùng mày hơi nhăn lại, y quay đầu nhìn, chỉ thấy Nhan Tích Ninh nháy mắt cũng không thèm nháy nhìn chằm chằm ngoài hành lang.

Hạt mưa nối tiếp rơi xuống từ mái hiên cong cong thành đường thẳng, giữa màn mưa dày đặc một gốc sơn trà cao lớn lẳng lặng đứng thẳng.

Hiện tại đúng lúc mùa sơn trà nở hoa, trên mỗi một nhánh cây đều mọc một chuỗi hoa trắng nhỏ.

Liếc mắt một cái, từng đoá hoa trắng hợp thành một tầng mây khói trắng xoá bao phủ trên sắc xanh thuộc về lá cây.

Nhan Tích Ninh cảm khái nói: "Cây sơn trà thật to!"

Lãnh quản gia thấy Nhan Tích Ninh cùng Cơ Tùng phối hợp ăn ý, trong lòng cao hứng, vì thế chịu mệt nhọc mà giải thích: "Vương phi có mắt nhìn thật tốt.

Đây là cây sơn trà mà đương kim Thánh Thượng khi còn tiềm long(*) tự tay trồng."

(*)tiềm long: lúc chưa đăng cơ

Nhan Tích Ninh gật gật đầu, nguyên lai là Hoàng đế đích thân trồng, thân phận bất đồng nha.

Nhưng vấn đề hắn chú ý là một thứ khác: "Quả này ngọt không?"

Tiếng nói vừa dứt, không chỉ Lãnh quản gia, ngay cả Cơ Tùng đều sửng sốt.

Nhan Tích Ninh còn bổ sung: "Quả sơn trà mọc ra có ngọt không?"

Nhà cũ của hắn cũng có một gốc sơn trà, là mẹ hắn trồng, sinh trưởng rất tốt.

Trước đây mỗi khi đến tháng năm

- tháng sáu quả sẽ chín vàng, ba ba sẽ đem thang ra hái mấy quả chín xuống, mẹ cũng sẽ chọn ra những quả ngọt nhất để lại cho hắn tan học về nhà ăn.

Sau này hắn lên đại học, thời gian quay về nhà cũ ít đi.

Chờ đến lúc đi làm, cây sơn trà đã héo chết.

Kỳ thật hắn rất thích ăn quả sơn trà, quả bán ngoài siêu thị tuy rằng kích thước rất lớn, nhưng lại không phải hương vị sơn trà trong nhà.

Nếu cây sơn trà này ngọt, chờ có cơ hội hắn sẽ leo lên cây hái quả.

Cơ Tùng liếc mắt nhìn hắn, môi mỏng nhẹ nhàng phun ra một chữ: "Chua."

Lãnh quản gia kinh ngạc nhìn trộm chủ tử, không rõ vì sao y lại nói dối.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!