Chương 47: Thịt Heo Xào Ớt Xanh Và Cơm Cháy 1

Editor: Yang1002

Tiến vào bếp, Cơ Tùng liền chú ý tới rổ trúc trên mặt đất và bình kế bên, từng quả trứng vịt lớn sạch lẳng lặng nằm trong rổ trúc, còn có một bộ phận nổi trên mặt nước đựng trong bình.

Lông mày Cơ Tùng hơi hơi nhướng lên, nguyên lai Nhan Tích Ninh nói hắn đang làm trứng vịt muối không phải là nói dối.

Nhan Tích Ninh rất nhanh đem số trứng vịt còn lại cẩn thận bỏ vào trong bình: "Chờ một chút a, ta đem trứng vịy xử lý xong liền xào rau."

Nghiêm Kha xem xét trong bình xong nhắc nhở: "Vương phi, đám trứng vịt này cũ rồi.

Ngươi xem, đều nổi trên mặt nước."

Nhan Tích Ninh cười nói: "Trong đây là nước muối, mật độ nước muối cao, trứng mới mẻ cũng sẽ nổi trên mặt nước."

Nghiêm Kha sửng sốt một chút: "Mật cái gì?"

Nhan Tích Ninh nhanh chóng thanh thanh giọng nói: "Ta là nói, trứng vịt này không phải hư hỏng, là bởi vì ta ở trong nước bỏ thêm muối, nó mới có thể nổi trên mặt nước."

Nghiêm Kha cái hiểu cái không gật đầu: "Nga ~"

Đem trứng bỏ vào bình xong, Nhan Tích Ninh đặt bình ở cạnh góc tường, nhìn kỹ, bên góc tường bày một loạt xoong chảo chum vại, cũng không biết bên trong chứa cái gì.

Nhan Tích Ninh vỗ vỗ tay: "Bắt đầu xào rau!"

Lúc này Cơ Tùng mới nhìn đến ớt xanh màu biếc trên thớt, đám ớt này đã được cắt sẵn thành nhưng khối hình thôi, trong không khí mơ hồ có mùi cay.

Cơ Tùng vậy mà liếc mắt một cái liền nhận ra cây ớt: "Đây là cây ớt ngươi trồng sao?"

Trong khoảng thời gian này y thường xuyên quan sát đất trồng rau của Nhan Tích Ninh, đợi lúc ớt xanh xuất hiện trên cây, y liền phát hiện ra chúng nó.

Không nghĩ tới Nhan Tích Ninh nói món rau chưa từng nếm qua dĩ nhiên là ớt, quả thật rất mới mẻ.

Nhan Tích Ninh nhóm lửa: "Đúng vậy, chốc lát cho ngươi thử vị tươi ngon."

Vô luận khi nào thì việc xem Nhan Tích Ninh xào rau đều là một loại hưởng thụ, chỉ thấy hắn thêm chút ít dầu nành vào trong nồi, cùng với một làn khói nhẹ dâng lên, hắn đem những lát thịt cắt hơi mỏng trên thớt đẩy vào bồi.

Thịt mỡ ban đầu có màu trắng nõn, gặp được dầu nóng rất nhanh trở nên trong suốt, chảy ra lớp mỡ trong suốt.

Trở tay xào hai ba cái, miếng thịt hơi hơi săn lại xuất hiện màu vàng xém cạnh, dầu dưới đáy nồi xèo xèo rung động, thịt lát phát ra tiếng nổ tanh tách rất nhỏ.

Lúc này bỏ vào trong nồi sái một ít gừng xắt sợi cùng một muỗng chao, trong mùi thịt trộn lẫn chút hương chao nồng đậm, mùi toả ra càng thơm hơn.

Nhan Tích Ninh một bên đổ thêm rượu gia vị vào nồi một bên dặn dò Nghiêm Kha: "Nghiêm thị vệ, có thể ăn cơm."

Trên bếp của Nhan Tích Ninh có hai cái nồi sắt, một nồi hấp mấy chén cơm, nồi nhỏ hơn thì xào đồ ăn, hai nồi hỗ trợ không hề chậm trễ.

Nghiêm Kha nắp nồi, sương mù màu trắng bốc hơi lên, dưới ánh nến mờ nhạt, hắn thấy rõ trong nồi hấp hai món ăn ăn: "Oa ~"

Trên lồng hấp đặt hai chén lớn, một chén chưng một khối chả thịt tròn dẹp, một chén còn lại là trứng hấp ánh vàng rực rỡ.

Ngửi một cái, Nghiêm Kha liền cảm thấy đói bụng, hắn chà xát tay: "Nhìn liền thấy ăn ngon thật a."

Lúc này thịt trong nồi đã được xào tốt lắm, Nhan Tích Ninh đem ớt đặt trên thớt lưu loát đẩy vào nồi.

Quả ớt xanh biếc vừa được bao một lớp dầu, mùi cay đặc trưng của ớt liền bay ra.

Nhìn thấy Nhan Tích Ninh thuần thục thêm vào trong nồi nước tương và đường trắng, mùi thịt xào càng phát ra nồng đậm.

Bụng Nghiêm Kha thầm thì kêu lên: "Nhìn thấy ngon thật a.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!