Chương 38: Măng Om - Canh Măng Hầm Thịt 2

Editor: Yang1002

Nhan Tích Ninh ở trên giường nằm ba ngày, ứ thanh trên người mỗi ngày đều phát sinh biến hóa kịch liệt.

Ngày đầu tiên màu sắc lấy xanh tím làm chủ đạo, ngày hôm sau màu xanh tím phai nhạt, nhiều một ít màu hồng tím.

Ngày thứ ba, hắn cảm giác thân thể của mình giống bảng pha màu, so với cẩm lí trong hồ còn nhiều màu hơn.

Tuy rằng màu sắc trên người không dễ xem, nhưng đau đớn mỗi ngày lại giảm bớt.

Tới buổi sáng hôm nay, lúc hắn duỗi người đã không còn cảm giác đau nhức cơ thể khi dãn thân thể.

Cơ Tùng đem ấm sắc thuốc đã trống đặt ở bên cạnh, nhìn thấy Nhan Tích Ninh tinh thần no đủ, khóe môi y giơ lên: "Bọn Nghiêm Kha mang lễ vật đến cho ngươi."

Nhan Tích Ninh hai mắt sáng ngời: "Ai? Lễ vật?" Chờ hắn bước ra phòng ngủ, hai mắt hắn sáng ngời: "Thật nhiều măng!"

Chỉ thấy giữa nhà chính đặt năm cái sọt lớn, cái sọt theo kiểu Trung Quốc tràn đầy măng.

Bọn Nghiêm Kha đứng ở bên cạnh sọt tươi cười sáng lạn: "Hai ngày trước trời mưa, măng mùa xuân mọc rất tốt.

Nghĩ đến Vương phi thích ăn măng, các huynh đệ đã đi đào một ít."

Nhan Tích Ninh cảm kích không thôi: "Cám ơn các huynh đệ."

Tuy rằng hắn tạm thời không thể ăn măng, nhưng hắn chuẩn bị đem toàn bộ đám măng phơi nắng thành măng khô.

Chờ thân thể hắn khôi phục hầm với thịt ăn, hương vị nhất định cực kỳ ngon miệng.

Lúc này thanh âm Cơ Tùng truyền đến: "Măng với người có dạ dày không tốt xem như thức ăn kích thích, dạ dày ngươi không thành vấn đề.

Ta hỏi qua thái y, không phải không thể ăn, mà là phải ăn số lượng vừa phải."

Lông mày Nhan Tích Ninh bắt đầu giương lên, ánh sao nhỏ vụ trong mắt đã trở lại: "Thật vậy chăng?"

Cơ Tùng ôn thanh nói: "Không cần phải lừa ngươi."

Nhan Tích Ninh hoan hô một tiếng: "Bạch Đào đem đao nhà chúng ta đến đây, chúng ta bóc măng! Đúng rồi, đem thịt muối trong nhà ra ngâm một chút, giữa trưa chúng ta ăn canh măng hầm thịt!"

Nhìn thấy bộ dáng cao hứng phấn chấn Nhan Tích Ninh, Nghiêm Kha nhịn không được nở nụ cười: "Vương phi chỉ chú ý tới măng, căn bản không chú ý mấy thứ này." Nói xong hắn chỉ chỉ hộp gấm to nho chất đống trên bàn.

Nhan Tích Ninh quả thật không chú ý tới hộp gấm này, hắn đi qua nhìn xem, từng hộp gấm đều được bao đến kín kẽ, căn bản nhìn không ra bên trong đó có gì.

Bất quá từ đóng gói hoa lệ bên ngoài hộp, giá trị của đồ bên trong chắc chắn không nhỏ.

Nhan Tích Ninh tùy tay cầm lấy một cái hộp gấm nhìn nhìn: "Đây là cái gì?"

Cơ Tùng nói: "Có thể là cỏ linh chi phủ Nhị Hoàng tử tặng qua, cũng có thể là nhân sâm phủ Thái tử đưa tới, đều là cho ngươi."

Nhan Tích Ninh vội vàng buông hộp gấm, hắn ở trên quần áo chà chà tay: "Tình huống gì đây? Thái tử cùng Nhị Hoàng tử sao đột nhiên tặng mấy thứ này cho ta?"

Vô công bất thụ lộc, Nhan Tích Ninh luôn cảm thấy có một âm mưu thật lớn đang chờ hắn: "Ta và bọn họ nói cũng chưa nói được vài câu, đang êm đẹp tự nhiên bọn họ tặng đồ cho ta làm cái gì? Khẳng định có âm mưu."

Cơ Tùng tựa tiếu phi tiếu: "Mấy ngày nay công đường rất náo nhiệt."

Tiên Nghịch Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn Vưu Vật

- Nhi Hỉ Ngôn Tình, Sủng Nàng Dâu Cực Phẩm Ngôn Tình, Sủng Từ khi Cơ Tùng gặp chuyện ở xuân săn, Thánh Thượng long nhan đại nộ ở trong doanh địa đã nhắm vào đầu mấy Hoàng tử mà mắng một chút, ngay cả Cơ Đàn còn nhỏ cũng không có ngoại lệ.

Xuân săn tuy rằng đã kết thúc, nhưng chuyện truy tra hung thủ vẫn không chấm dứt.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!