Editor: Yang1002
Mấy ngày nay Văn Chương Uyển thu được không ít đậu hủ, đậu hũ già, đậu hũ non, sữa đậu nành, đậu hoa, đậu khô......! Chế phẩm từ đậu chảy vào cuồn cuộn không ngừng, trong lúc nhất thời Văn Chương Uyển đậu hủ xếp thành núi nhỏ.
Không thể không bội phục đầu bếp Vương phủ, bọn họ phát huy tinh thần, làm được đậu hủ so với Nhan Tích Ninh còn tốt hơn.
Hai ngày nay Nhan Tích Ninh đổi vô số biện pháp làm đậu hũ, đậu hủ áp chảo, đậu hủ kho tàu, đậu hủ nhồi thịt, không vài ngày hắn cảm thấy chính mình béo.
Từ sau khi cải tạo xong Phẩm Mai Viên, Nhan Tích Ninh liền thực hiện cuộc sống nằm ngang.
Nằm ngang cũng cần khí lực khỏe mạnh, vì thế mỗi ngày hắn đều rút ra thời gian chạy vòng quanh Phẩm Mai Viên cùng Văn Chương Uyển.
Hôm nay lúc chạy đến cầu đá nhỏ, hắn đột nhiên nhìn thấy có cái gì đang di chuyện trên hành lang.
Nhìn kỹ, kia không phải Cơ Tùng sao?!
Nhan Tích Ninh dưới chân trượt thiếu chút nữa ngã cái sấp mặt, đứng vững thân thể rồi hắn u buồn nhìn nhìn không trung.
Gặp quỷ, rốt cuộc là loại gió nào đem tôn đại thần này thổi lại đây?
Ăn cơm của Cơ Tùng thì phải chịu quản lý của y, lãnh đạo đến thị sát công tác, công nhân làm sao có thể ngăn cản? Nhan Tích Ninh bày ra nụ cười tiếp đãi khách đại gia bước nhanh về phía cổng vòm.
Cơ Tùng vừa qua khỏi hành lang trước hồ, đã thấy Nhan Tích Ninh một đường chạy chậm lại đây.
Thanh niên tuấn tú trên trán lộ ra mồ hôi, làn da trắng nõn ẩn ẩn phiếm hồng nhạt.
Hắn thần thanh khí sảng, như liễu mới tháng ba làm cho người ta trước mắt sáng ngời.
Cơ Tùng gặp qua không ít mỹ nhân, dung mạo Nhan Tích Ninh trong đám người mà y gặp qua thuộc loại nhân tài kiệt xuất.
Cơ Tùng tâm tình vi diệu, từ lần trước ở Văn Chương Uyển ăn một chút thịt nướng, các thuộc hạ luôn khuyên y nhiều đến Văn Chương Uyển đi một chút.
Bọn họ nói, mặc dù y không thích Nhan Tích Ninh, cũng nên cho Vương phi thể diện.
Nhưng y lại lo lắng, chính mình nếu là xuất hiện quá thường xuyên, sẽ làm Nhan Tích Ninh sinh ra hy vọng xa vời không nên có.
Có câu là hy vọng càng nhiều thất vọng càng lớn, y mặc dù không thích hắn, nhưng cũng không muốn thương tổn hắn.
Mắt thấy Nhan Tích Ninh rất nhanh chạy đến trước mặt chính mình, Cơ Tùng ánh mắt từ do dự biến thành kiên định.
Nhan Tích Ninh hào phóng đích lau lau mồ hôi trên đầu, hắn cười lộ hàm răng: "Tùng Tùng, sao ngươi lại tới đây?"
Cơ Tùng trầm giọng nói: "Tùy ý tới xem, ngươi làm chuyện của mình, không cần phải xen vào ta."
Nhan Tích Ninh hiểu ra, Cơ Tùng đây là nghẹn đến buồn bực đi.
Cũng đúng, nếu đổi thành hắn ngồi xe lăn ngày ngày ở trong phòng, hắn sẽ điên.
Nhan Tích Ninh cũng không khách sáo: "Được, tự ngươi đi dạo, ta đi thu thập một chút."
Thấy Nhan Tích Ninh vào phòng, Cơ Tùng lăn xe tiến vào Văn Chương Uyển.
Lần trước đến ăn thịt nướng là buổi tối, trong viện một mảnh tối đen, hiện giờ y rốt cục thấy cảnh sắc trong Văn Chương Uyển.
Từ phía Đông vườn rau nhìn tới, Phẩm Mai Viên thu hết vào đáy mắt.
Khó trách các thuộc hạ nguyện ý đến Văn Chương Uyển, Nhan Tích Ninh đem lãnh cung cải tạo thành một mảnh phúc địa.
Cơ Tùng nhìn chằm chằm hướng Phẩm Mai Viên thật lâu, y đến Văn Chương Uyển cũng không phải vì cho Nhan Tích Ninh thể diện gì, mà là vì nói cho hắn một sự kiện.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!