Nơi ở của Thetis nằm sâu trong lòng đại dương tĩnh lặng và u tối. Trên quảng trường trước mái vòm tráng lệ, hai hàng cột trụ được khảm dạ minh châu khổng lồ tỏa sáng rực rỡ, chiếu rọi con đường dẫn đến chốn nữ thần ngự trị.
Những nhân ngư canh giữ gần cổng điện trông thấy Apollo và Daphne tiến lại gần, liền quay người lặng lẽ lùi vào bóng tối trong điện để thông báo. Khi khoảng cách ngày càng rút ngắn, những hoa văn trên đại môn dần hiện rõ, từ mờ ảo xa xăm đến tinh tế tỉ mỉ. Daphne lần thứ hai thử rút tay, Apollo rốt cuộc cũng buông ra. Không ai nói gì về chuyện đó.
Cùng lúc ấy, một ánh đỏ đồng sáng rực lóe lên rồi tiến đến gần—Thetis chỉ trong nháy mắt đã đứng trước mặt họ.
"Con trai của Leto, hoan nghênh ngươi. Cũng rất vui khi lại được gặp ngươi, Daphne."
Apollo khẽ gật đầu: "Ta đến gặp Dionysus."
"Mời vào." Thetis vừa dẫn đường, vừa tiến về phía trước qua những làn sóng nước, đồng thời hỏi, "Nếu ngươi định lưu lại vùng biển này, ta rất sẵn lòng chuẩn bị cho ngươi một cung điện tạm trú." Nói đến đây, nàng hơi dừng lại, nhìn về phía Daphne, ánh mắt thấp thoáng ý cười trêu đùa. "Hay là... ta không cần chuẩn bị nơi ở mới nữa?"
Rõ ràng đám nữ thần đại dương khi nãy đã không kìm được mà đem những gì họ chứng kiến kể lại với Thetis. So với các vị thần trên cạn và bầu trời, những vị thần và nữ thần biển cả khi nhắc đến những chuyện thế này lại càng thêm thẳng thắn và tự nhiên.
"Ta đã hứa với Poseidon rằng sẽ ghé qua cung điện của hắn, xong chuyện ở đây sẽ lập tức đi. Ngoài ra, nếu hiệu lực của suối nước thanh xuân không thể tiêu trừ, ta có thể thử giúp." Apollo vội vàng đổi chủ đề, trong thoáng chốc lộ ra một chút bối rối gần như khó nhận ra.
Có vẻ như những ánh mắt tò mò của đám nữ thần không khiến hắn bận tâm, nhưng khi chính Thetis cũng là một vị thần như hắn, khi lên tiếng trêu chọc, hắn lại tỏ ra có chút không biết làm sao.
Thetis dường như không nhận ra, chỉ cười nhẹ và phối hợp đổi hướng câu chuyện: "Ta đã đưa cho con trai Zeus một bát canh giải rượu. Hắn đã dần hồi phục." Vừa nói, họ vừa rẽ vào một hành lang biển. Ở đây tụ tập không ít nữ thần, thấy Thetis đi tới liền nhanh chóng vây quanh.
"Hắn vẫn muốn một mình chờ cơ thể hồi phục?" Thetis hỏi.
Những nữ thần biển cả gật đầu lia lịa: "Đúng vậy, có vẻ như hắn thấy việc bị biến thành trẻ sơ sinh thật sự quá mất mặt."
"Dù chúng ta nói thế nào, hắn cũng không chịu để ai vào trò chuyện cùng, chỉ hứa rằng sau này sẽ tặng chúng ta rượu ngon."
"Ôi, chúng ta chưa từng thấy hắn ở hình dạng nào khác, sao có thể cười nhạo hắn được?"
"Hãy để ta vào gặp hắn." Daphne chủ động nói. "Con trai của Semele vốn không thích có quá nhiều người hầu hạ bên cạnh."
Thetis gật đầu, thế là nàng nhẹ nhàng gõ cửa: "Là ta. Có thể để ta vào không?"
Qua vài khắc, cánh cửa đóng chặt chậm rãi mở ra.
Các nữ thần lập tức ghé đầu xì xào bàn tán. Daphne tách nước biển có phần nặng nề dưới chân bước vào trong. Apollo theo thói quen cũng muốn đi vào, nàng dừng bước, quay đầu khẽ nói: "Ngài hãy đợi bên ngoài một lát."
Apollo nhíu mày, lặng lẽ nhìn nàng, nhưng cuối cùng vẫn để nàng một mình đi vào.
Nơi ở dành cho con trai Zeus dĩ nhiên rộng lớn hơn chỗ của Daphne, nhưng không khó để tìm thấy y. Dionysus không cố ý ẩn mình, mà đang ngồi trên bậc thềm dẫn vào đại sảnh. Y đã lấy lại dáng vẻ thiếu niên, mái tóc đen xoăn nhẹ buông dài đến vai. Trên người khoác áo dài của người trưởng thành, có phần rộng thùng thình. Những nếp vải thừa thãi trên vai và trước ngực lay động theo làn nước, trông tựa như chiếc vây cá kỳ dị nào đó.
"Ngài cảm thấy thế nào?"
Đôi môi nhợt nhạt của Dionysus nhếch lên thành một nụ cười khổ, đầu ngón tay gõ nhẹ lên trán: "Giải rượu tất nhiên không dễ chịu lắm."
"Ta có thể giúp gì không?"
Y lắc đầu, vỗ nhẹ lên bậc thềm bên cạnh: "Ngồi với ta một lát đi."
Họ quả thật đã ngồi yên lặng rất lâu.
"Đợi ta hồi phục, ta sẽ đến gặp Lycurgus." Dionysus vừa mở miệng đã quay lại chủ đề này, còn nghiêm túc hỏi ý nàng, "Nếu ngươi có phương thức báo thù nào muốn sử dụng, hãy nói với ta. Ta sẽ thay ngươi thực hiện."
"Ngài cứ làm những gì mình muốn." Sự trừng phạt của Dionysus chắc chắn sẽ có sức chấn động, nàng không cần thiết phải đưa ra ý tưởng gì mới. Nói xong, ánh mắt Daphne hướng về phía cửa.
Cánh cửa không đóng chặt. Từ bậc thềm này có thể lờ mờ nhìn thấy Thetis đang đợi bên ngoài, còn có Apollo đang lặng lẽ nhìn vào. Không khó để tưởng tượng, những lời nói trong này cũng sẽ theo làn nước lan truyền ra ngoài. Cho dù các nữ thần ngoài cửa không nghe thấy, thì một vị thần nhạy bén chắc chắn có thể.
Dionysus liếc nhìn nàng một cái, bỗng nhiên giơ tay quét nhẹ trước mặt.
Làn nước trước mắt Daphne lập tức gợn lên, tạo thành một tấm màn trong suốt mờ ảo chắn trước họ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!