Chương 38: Hãy để lễ hội bắt đầu!

Sau đó, Daphne chứng kiến một màn đổi y phục của mỹ thiếu niên.

Ino đã sinh hai đứa con trai, trước đó cũng mất đi một người con gái, vì vậy bà đặc biệt khao khát có một nữ nhi. Giờ đây, trước mặt bà là một người cam chịu để họ mặc sức trang điểm, khiến vị vương hậu vốn trầm ổn và kín đáo cũng không khỏi bàn luận sôi nổi với các thị nữ, tiếng cười của họ rộn ràng hơn thường lệ.

Sau khi thử qua hết các bộ váy mà Ino đã chuẩn bị, Dionysus bỗng nhiên quay sang Daphne: "Ta mặc bộ nào là đẹp nhất?"

Nàng thoáng sững lại, rồi thành thực đáp: "Bộ nào cũng đẹp cả."

"Vậy sao?" Dionysus cúi đầu ngắm vạt áo trên người mình, rồi thản nhiên nói, "Vậy tạm thời mặc bộ này."

"Ngài nên tết tóc lại, như thế sẽ càng giống một tiểu thư quý tộc hơn." Ino mỉm cười đề nghị.

Dionysus dửng dưng đáp: "Được."

"Để ta làm cho." Daphne đi ra phía sau y, nhận lấy chiếc lược, bắt đầu chải mái tóc đen rối bù.

Đúng lúc này, một thị nữ vội vã đẩy cửa bước vào, ghé tai thì thầm với Ino. Sắc mặt vương hậu thoáng biến đổi, thu lại nụ cười, rồi quay sang Dionysus: "Chồng ta có chuyện cần bàn bạc, xin phép rời đi. Các thị nữ khác vẫn có thể ở lại hầu hạ ngài."

"Không cần, cứ để họ đi cả đi."

Vậy là gian điện nhỏ lại trở về với sự tĩnh lặng.

Daphne vừa khéo léo đan tóc thành bím, vừa thử thăm dò: "Ngài dường như không để tâm đến việc giả trang thành nữ?"

Dionysus liếc nhìn nàng: "Ta cần để tâm sao?" Giọng điệu cùng ánh mắt nghi hoặc cho thấy y thực sự không hiểu vì sao nàng lại hỏi điều này.

"Có những vị thần, thậm chí cả phàm nhân, đều rất để tâm."

Chàng thiếu niên bình thản tiếp lời: "Vậy thì ta sẽ khác bọn họ."

Daphne nghe vậy bèn mỉm cười, trêu chọc: "Nói mới nhớ, khi ngài cải trang thành nữ, dường như phàm nhân không còn sợ hãi ngài nữa."

"Ta cũng nhận ra điều đó. Vì sao? Ta nghĩ ngươi biết lý do."

Nàng không đáp ngay.

Dionysus không quay đầu lại, giọng nói vẫn điềm tĩnh: "Cứ nói thật lòng. Ta sẽ không giận vì điều đó."

Daphne chậm rãi cất lời: "Ngài là con của thần linh. Mà trong thế giới này, thần linh và những tạo vật khác, nam và nữ, phần lớn trường hợp thì phía sau luôn yếu thế hơn phía trước, rất dễ trở thành kẻ bị tổn thương. Đối diện với nam thần, bất kể là phàm nhân hay tiên nữ, đều tự nhiên nảy sinh sợ hãi."

"Nhưng khi ngài khoác lên mình y phục của nữ, có lẽ họ cảm thấy ngài khác với những kẻ có thể gây tổn thương cho họ, dễ dàng tiếp cận hơn. Thế nhưng, ngài cũng không hoàn toàn giống với những thiếu nữ sinh ra đã mang thân phận nữ nhi... Tạo ra một loại hấp dẫn khác biệt."

Sự hấp dẫn ấy phần lớn đến từ cảm giác mong manh, như thể y phải dựa vào đó để bảo vệ chính mình. Daphne cũng thấy kinh ngạc khi bản thân lại thốt ra những lời này. Dionysus không giống bất kỳ vị thần nào mà nàng từng gặp, khoảng cách giữa y và sự toàn năng vẫn còn rất xa; nàng cũng từng chứng kiến lúc y yếu đuối vô lực nhất, thế nên khi trò chuyện với y, nàng luôn tự nhiên hạ bớt phòng bị, thậm chí dám bày tỏ những suy nghĩ mà trước đây chưa từng nói với bất kỳ vị thần nào.

Dionysus trầm mặc hồi lâu.

Nàng hơi lo lắng, định đổi chủ đề: "Nhưng mà, từ việc ngài đã có thể thay đổi hình dạng, có thể thấy những người làm trong vườn nho đã nhận ra thần tích mà ngài giáng xuống."

"Ừm," Dionysus cũng không khiêm tốn, "Họ đã xướng tụng danh ta, chứng kiến thần lực của ta, và sẽ truyền bá sự tích của ta. Tất cả những điều đó sẽ trở thành sức mạnh của ta."

Ngưng một lát, y lại nói: "Là thần linh, được tôn kính thậm chí là sợ hãi là điều cần thiết. Có lẽ là như vậy."

Những kẻ cần phải sợ hãi ngài, liệu có bao gồm cả nàng không? Daphne không hỏi, chỉ lặng lẽ buộc dải lụa vào cuối bím tóc, rồi buông lọn tóc đã tết xong, để nó rũ xuống trước ngực thiếu niên.

Nàng trầm ngâm, rồi lên tiếng: "Nếu danh ngài lan truyền trong thành, liệu có bại lộ hành tung của ngài không?"

Con trai của Zeus quay sang đối diện với nàng, dứt khoát đáp: "Hera sớm muộn gì cũng sẽ tìm ra nơi ta ẩn náu, mà ta cũng không thể trốn mãi được."

Khi xướng lên danh hiệu của Nữ hoàng bầu trời, lần đầu tiên chàng thiếu niên không giữ được vẻ bình thản thường lệ, hàng mi khẽ run, đôi mắt nhanh chóng chớp một cái như thể có gì đó đau đớn thoáng qua.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!