Chương 9: Để hắn vì nàng mà thất hứa, vì nàng mà phá lệ

Cảm xúc căng thẳng lên đến cực hạn, đến mức nàng chẳng còn cảm giác gì nữa. Ngược lại, nàng còn khẽ mỉm cười:

"Ta vô tình phát hiện ra một vạt diên vĩ đang nở rộ, sắc màu thực sự rất đẹp. Ngài không thấy vậy sao?"

Apollo im lặng nhìn đôi tay trống không của nàng.

Được rồi. Nàng khẽ thở dài, nghiêng người một chút, ra hiệu về phía đống đá vụn.

"Quả thật ta bị diên vĩ thu hút đến đây, nhưng sau đó lại phát hiện ra một thần khư của Eros. Và rồi"

Nàng cắn nhẹ môi, giọng cũng hạ xuống:

"Ta... không kiềm được mà đã cầu nguyện với ngài ấy."

"Ngươi cầu nguyện điều gì?"

"Ta cầu xin ngài ấy hãy nhân từ với ta, hãy rút lại mũi tên vàng trong người ta... hoặc, tốt hơn cả, hãy ban cho ta một mũi tên chì, để ta có thể thôi yêu người."

Gương mặt lạnh lùng của Apollo ẩn chứa một tia cảnh cáo:

"Ta có thể nhận ra khi ngươi đang nói dối."

Nói cách khác, hắn chỉ có thể phán đoán xem nàng có chân thành hay không.

Apollo không nghe thấy cuộc đối thoại của nàng với Eros.

Daphne để mặc cơ thể mình khẽ run lên, như thể đang không thể chịu nổi áp lực từ vị thần. Sau một thoáng im lặng, nàng mới tiếp lời:

"Ta đã cầu xin Eros giải đáp cho ta. Dù không biết vì sao ngài ấy lại chọn ta, nhưng mọi chuyện đã đến nước này, có lẽ ngài ấy sẽ chịu giúp ta, khiến ngài đối với ta có thêm một phần yêu thương, bớt đi một chút lạnh lùng như cơn gió bắc giữa mùa đông này."

Đôi mắt có thể nhìn thấu tương lai của con trai Leto cũng có thể phân biệt sự dối trá. Giống như lần trước, Daphne đã khéo léo chơi đùa với câu chữ, làm mờ đi thời gian và nguyên nhân hệ quả, kết nối những sự thật vụn vặt để che giấu một lời nói dối hoàn chỉnh.

Nàng quả thực đã cầu xin Eros giải đáp thắc mắc.

Cho đến nay, nàng vẫn không biết tại sao thần ái dục lại chọn nàng trong hàng vạn linh hồn ở vô số thế giới.

Và trong cuộc bàn bạc trước đó, Eros cũng đã thực sự cho nàng một vài lời khuyên.

Những điều nàng nói không phải là toàn bộ sự thật, nhưng nàng cũng không hề nói dối.

Không khí xung quanh Apollo dường như dịu đi một chút, nhưng vẻ mặt hắn vẫn lạnh nhạt:

"Eros có hồi đáp ngươi không Daphne quay lại nhìn về phía thần khán, mỉm cười:"Thái độ của ngài đối với ta không có chút thay đổi nào, rõ ràng ngài ấy chẳng hề đáp lời.Đừng tùy tiện cầu nguyện với Eros nữa.

Nếu hắn tìm cách liên hệ với ngươi, lập tức báo cho ta, không được tùy ý hứa hẹn với hắn điều gì. Nếu không, tất cả những gì ta đã hứa với ngươi trước đây đều vô hiệu.

"Apollo mở miệng là một tràng dài mệnh lệnh cứng rắn. Nghe vậy, nàng biết mình tạm thời đã vượt qua được cửa ải này. Daphne cúi đầu cung kính, giấu đi sự thả lỏng không thể che giấu của sống lưng:"Ta xin tuân theo ý chỉ của ngài.

"Một lúc sau, nàng ngẩng đầu lên, phát hiện Apollo vẫn chưa rời đi. Nàng thận trọng hỏi:"Ngài... vẫn còn điều gì muốn dặn dò sao?

"Hắn nhướng mày, giọng điệu có chút không vui:"Ngươi còn muốn nán lại đây làm gì?Ta... ta sẽ hái một ít diên vĩ rồi quay về ngay!

"Cuối cùng, dưới sự giám sát của Apollo, Daphne nghiêm túc bứt một bó lớn diên vĩ xanh biếc, theo hắn trở lại nơi xây dựng thần điện. Apollo"áp giải" nàng về đến nơi, sau đó lại quay về dáng vẻ hờ hững, không nói thêm một lời, trực tiếp đi giám sát đám cự nhân đá làm việc. Đợi đến khi hắn quay lưng đi, hai chân Daphne mềm nhũn, suýt nữa thì ngã xuống.

Toàn thân kiệt sức, chẳng khác nào vừa trải qua một cuộc rượt đuổi sinh tử.

Nhưng ngay từ đầu, nàng đã chơi một ván cờ sinh tử—một trò chơi hai người, đặt cược bằng chính mạng sống thứ hai của mình.

Daphne ôm bó diên vĩ, dựa vào một tảng đá nghỉ ngơi một lát, rồi bò về vị trí cũ, tiếp tục đan vòng hoa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!