Chương 86: Cũng tựa như dấu ấn của kẻ tuyên thệ chủ quyền

Cassandra ngồi bên bờ nước, lắng nghe những nàng tiên nữ bên cạnh mình ríu rít thuật lại những chuyện xảy ra trong thời gian qua.

Thời gian in dấu lên đời sống của các nàng một cách chậm rãi và nhẹ nhàng – tiên nữ vùng đầm nước sẽ chẳng bao giờ già đi – con gái của Ladon vẫn trông không khác mấy so với ký ức của nàng.

Ban đầu họ còn đôi chút dè dặt, nhưng chẳng mấy chốc đã lại đối đãi với nàng như em gái bé bỏng ngày xưa.

Tựa như Daphne chưa từng rời đi.

So với lúc nàng rời khỏi Arcadia, thì những người con gái từng sống cùng Ladon nay đã vơi bớt – có người kết hôn rồi rời đi, cũng có người như Syrinx, vì từ chối những lời cầu hôn không mong muốn mà hóa thành lau sậy.

Các nữ thần đồng lòng lướt qua những chuyện buồn ấy bằng vài câu ngắn ngủi, chẳng ai truy hỏi chuyện Daphne chết rồi sống lại là thế nào, chỉ mải miết kể cho Cassandra nghe những chuyện vụn vặt nhưng thú vị mà nàng đã bỏ lỡ.

Thứ các chị gái nàng thật sự muốn biết, dĩ nhiên không phải mấy điều lặt vặt ấy. Dẫu chẳng ai nói ra, nhưng rồi cũng sẽ có một nàng tiên không nhịn được mà hỏi về Apollo: Hắn có thật như lời đồn là vừa khó gần và vừa khó làm hài lòng? Khi ở một mình thì như thế nào?

Hai người đã yêu nhau ra sao?...

Cassandra chọn lọc để đáp lời, ánh mắt chẳng kìm được mà dõi về phía khu rừng phía bên kia bờ đầm.

Sau yến tiệc chào đón, Ladon đã dẫn Apollo vào rừng dạo bước, nói rằng muốn cho con trai của Leto xem hồ sen mới được sửa sang gần đây. Ngay cả trong yến tiệc, lời qua tiếng lại giữa Cassandra và Apollo cũng vô cùng ít ỏi.

Trái lại, Apollo tỏ ra lịch thiệp với Ladon và các người con khác của thần sông, khiến họ vừa mừng rỡ vừa cảm thấy vinh hạnh.

Thế nhưng, người tinh ý sẽ dễ dàng nhận ra: suốt buổi ấy, gần như Cassandra và Apollo không trao đổi lấy một lời trực tiếp.

Dù họ vẫn luôn ở gần nhau, luân phiên tham gia vào đối thoại với người khác, bề ngoài trông chẳng có gì bất thường, nhưng chỉ cần để tâm một chút, sẽ thấy không khí giữa họ tỏa ra sự căng thẳng đến khó hiểu.

Cassandra đoán rằng các chị gái nàng cũng đã nhận thấy điều đó, chỉ là họ tế nhị không chỉ ra.

Rồi cuối cùng, câu hỏi vốn đã nằm trong dự đoán cũng được ném tới:

"Hai người định bao giờ cử hành hôn lễ vậy?"

Cassandra chớp mắt, nhẹ giọng đáp: Vẫn chưa định.

Một thoáng im lặng đầy ngạc nhiên lẫn dò xét trôi qua, rồi chị cả Metope khéo léo đổi chủ đề:

"Thế sau này ngươi định xây đền thờ ở đâu? Ngoài Delphi ra, ngươi nên có một thánh địa riêng cho mình."

"Hay là xây ngay tại đây đi!"

"Không được, thế thì sẽ làm giảm cúng tế dâng cho cha mất."

"Sao có thể? Người đến xin lời sấm sẽ tiện tay dâng cả lễ vật cho cha mà..."

Khi Ladon bước đến, các con gái của thần vẫn đang bàn luận sôi nổi về địa điểm cho thánh địa của Daphne. Họ chẳng vì cha mình xuất hiện mà dừng lại, ngược lại còn chủ động hỏi Ladon xem ông nghĩ thế nào.

Thần sông chỉ có thể bất lực nhíu mày, khẽ vỗ lên cánh tay Cassandra:

"Con trai của Leto muốn chiêm ngưỡng hoa sen thêm chút nữa."

Ngài không nói gì thêm, nhưng ẩn ý thì quá rõ ràng. Metope nhìn nàng, chạm mắt rồi khẽ nháy một cái.

Cassandra đứng dậy:

"Ta vẫn chưa nhìn thấy hồ sen mới, ta cũng đi xem thử."

Ánh mắt của các chị em và cha dán vào lưng nàng. Khi nàng đi xa hơn một chút, hẳn họ sẽ hạ thấp giọng, âm thầm bày tỏ lo lắng về tình trạng giữa nàng và Apollo.

Nhưng Cassandra không lập tức tiến đến bên hồ, mà chỉ lang thang ở rìa rừng. Nàng hái cúc trắng ven đường, bắt đầu bện thành một vòng hoa. Kỹ nghệ bện vòng đã thất lạc cùng với thể xác của Daphne; giờ đây, chỉ còn lại chút ký ức mơ hồ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!