Trước đêm Cassandra và Apollo khởi hành đến Arcadia, giữa các chư thần xảy ra một biến cố trọng đại.
Dionysos, vị thần từng lặng lẽ biến mất trong khoảnh khắc vi diệu, nay bỗng tái xuất. Y trở về từ cõi âm ti, mang theo linh hồn của hai người chết: một là mẫu thân Semele, người kia là phàm nhân mang tên Ariadne. Dionysos đã cầu được sự vĩnh sinh cho họ từ chính thần vương.
Thánh địa Cithaeron của Dionysos lại đúng ở Arcadia, bởi vậy Cassandra quyết định trước khi đến gặp thần sông Ladon, nàng sẽ ghé qua chào Dionysos.
Apollo không tỏ vẻ gì đặc biệt, mãi đến khi quả thực đặt chân đến chân núi Cithaeron, hắn mới mở miệng nói:
"Ta chưa từng tới đây lần nào."
Cassandra nhìn hắn một cái: Ta cũng vậy.
Đền thờ Dionysos khác biệt hoàn toàn với những thánh điện tráng lệ của Apollo tại Delphi hay đảo Delos. Trên núi Cithaeron, khách hành hương chẳng thể tìm thấy cung điện nguy nga ngay ngắn; chỉ có những con đường mòn ngoằn ngoèo dẫn lên cao, thỉnh thoảng bất ngờ hiện ra các tế đàn có hình dạng kỳ lạ, hoặc những đại sảnh rộng lớn xây dựng nơi địa thế hiểm trở.
Các kiến trúc ấy chẳng hề thống nhất về hình dáng hay phong cách, duy chỉ có một điểm chung: sắc màu rực rỡ đến choáng ngợp. Đặc biệt là những bức bích họa trong đền, tựa như bữa tiệc của màu sắc, khiến người ta sau một hồi ngắm nhìn dễ rơi vào cơn mộng ảo mê ly.
Khi họ đến được thánh địa trên đỉnh Cithaeron, đôi mắt đã bị bủa vây bởi cơn lốc thị giác suốt dọc đường bỗng cảm thấy trống rỗng.
Không còn họa tiết sơn vẽ, không còn tượng bán thân dê Satyr với đủ hình hài kỳ dị. Trước mắt chỉ là những cây thông xanh biếc và hai ngôi đền chữ nhật đối diện nhau.
Vách cẩm thạch bên ngoài phủ kín dây thường xuân um tùm, thoáng nhìn như công trình đã bị bỏ hoang.
Chào mừng. Một thanh niên tóc đen từ bóng râm của dây leo bước ra, mỉm cười nghênh đón.
Cassandra khẽ gọi tên y: Dionysos.
Vị thần ấy thản nhiên quan sát nàng một lúc, rồi tán thưởng:
"Hiện giờ ngươi thế này thật thích hợp. Lo lắng của ta hóa ra là dư thừa."
Cassandra khẽ sững, rồi cong môi trêu lại:
"Ngươi lo lắng điều gì?"
Dionysos không vội trả lời, như đang đấu mắt cùng nàng, đoạn bật cười:
"Từ thân phận phàm nhân trở thành thần bất tử là một bước tiến dài. Với ta thuở ấy đã chẳng dễ dàng, mà ngươi — bước đi ấy chắc hẳn còn gian nan gấp bội."
Cassandra cụp mắt, không lập tức đáp lời.
Apollo xen vào với giọng thản nhiên, vòng tay ôm lấy nàng như có chút cố ý:
"Chẳng phải ngươi đã thích nghi rồi sao?"
"Thực sự thích nghi, e rằng cần nhiều thời gian hơn ngươi tưởng," Dionysos ôn hòa đáp, dường như chẳng nhận thấy vẻ khác thường trong thái độ của Apollo. Ánh mắt y dừng lại nơi Cassandra, như muốn nói thêm điều gì, nhưng rồi đột ngột im lặng.
Cassandra nhướng mày đầy nghi hoặc.
Vị thần của rượu và lễ hội ngập ngừng một chút, có vẻ bối rối:
"Từ tối qua ta đã đắn đo, vẫn không chắc liệu ngươi muốn ta gọi bằng tên nào thì hơn."
Cassandra bật cười: Tên nào cũng được.
Vậy thì, Cassandra, Dionysos nhanh chóng quyết định, rồi quay sang chào hỏi lần nữa,
"Và cả người anh đáng kính Apollo, chào mừng đến với Cithaeron."
Apollo khẽ gật đầu xem như đáp lại.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!