Trước đó không lâu, trên bức tường thành cao của Ilium, Cassandra và Athena đứng đối diện nhau. Dân chúng qua lại phía dưới, hoàn toàn không hay biết thần minh đang hiện diện ngay trước mắt họ.
"Đây là lần đầu chúng ta gặp mặt."
Nữ thần tóc sẫm, ánh mắt xám nhạt cất tiếng, tay trái ôm chiếc mũ trụ. Nàng nói chuyện như thể chỉ tình cờ ghé ngang, tháo mũ xuống để trò chuyện vài câu với một cố nhân.
Quả là vậy, Cassandra trầm ngâm một thoáng rồi nói tiếp,
"Trước kia ta từng đến tế tự tại đền thờ ngươi, nhưng e rằng ngươi chẳng lưu tâm đến một phàm nhân như ta."
Athena bật cười: Không hẳn như vậy.
Cassandra thoáng khựng lại.
"Thành Troy tôn thờ ta như chủ thần, mà ngươi là con của vương tộc thành Troy. Khi ngươi lần đầu tham dự đại lễ tế tự, ta dĩ nhiên có lưu tâm. Ngay khi ấy, ta đã nhận ra — linh hồn ngươi mang một sắc thái rất khác biệt so với phàm nhân thường tình."
Đó cũng là cách Gaia từng nói về linh hồn của Cassandra. Đôi mắt xám của Athena mênh mang như sương biển, tưởng như có thể nhìn xuyên mọi bí mật. Có lẽ, trước mắt nữ thần trí tuệ, một linh hồn đến từ cõi khác như nàng thực sự chẳng thể giấu giếm nổi điều gì.
Cassandra không rõ Athena biết bao nhiêu về những âm mưu giữa các vị thần nguyên sơ, hay mối bất hòa giữa Apollo và Ananke. Trước lời đánh giá của Athena, nàng nhất thời chẳng biết nên đáp thế nào.
Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, Athena đã không ngăn Apollo can dự vào cuộc phân xử của Paris, lại để mặc quyền năng tiên tri chuyển giao về tay nàng — thái độ này quả thật đáng để suy ngẫm.
Qua lời Paris và Apollo, Athena là bậc thần linh mưu lược thâm sâu. Việc hôm nay nàng ấy chủ động đến gặp nàng, rất có thể là một lời chào hữu hảo.
"Ngươi có vẻ định gặp lại gia đình mình."
Athena không bận tâm tới sự im lặng của Cassandra, vẫn tự nhiên tiếp lời.
"Ta cần cho họ một lời giải thích."
"Ta không định ngăn cản. Giải tỏa khúc mắc bao giờ cũng tốt hơn để người sống với ngờ vực. Nhưng ngươi đã không còn là phàm nhân. Mối quan hệ giữa ngươi và họ... sớm muộn cũng chẳng thể vẹn nguyên như trước. Cho nên, hãy để ta đưa ra vài lời khuyên."
Nữ thần dừng lại đôi chút, xác nhận Cassandra không có vẻ gì phản đối, rồi tiếp:
"Cách sử dụng quyền năng tiên tri khác nhau ở từng vị thần. Nhưng nếu khéo léo, khả năng ấy sẽ đem đến ảnh hưởng to lớn. Chính vì vậy, xét đến xuất thân của ngươi, chỉ cần không đắc tội với các thần khác, sẽ rất ít ai cố tình gây khó dễ cho Troy — ít nhất là chưa đến mức hủy diệt."
"Nhưng quá ưu ái cho Troy lại không phải điều sáng suốt," Ánh mắt Athena hướng về hoàng cung Ilium,
"Ta cũng không khuyến khích ngươi thường xuyên gặp lại người thân."
Cassandra cụp mắt xuống:
"Bởi vì giữa thần và người là vực sâu không thể vượt qua."
Không chỉ vậy, Athena điềm tĩnh nhìn nàng. Trong mắt nàng không có vẻ kiêu căng đặc trưng của thần linh, mà chỉ là sự điềm đạm của kẻ thấu hiểu thế sự:
"Điều ấy cũng là vì họ. Lòng tham con người là vô tận. Nếu họ lầm tưởng rằng ngươi sẽ ban cho mọi điều họ mong muốn, thì một ngày kia... họ sẽ tự diệt vong."
Thấy Cassandra vẫn im lặng, Athena đợi thêm một khắc rồi nói:
"Nhưng ít nhất, ngươi vẫn có thể âm thầm bảo hộ họ."
Thông tin Cassandra có thể tiết lộ rất ít.
Điều cuối cùng nàng có thể nói với gia đình, chỉ là mình đã tiếp nhận quyền năng tiên tri từ tay Apollo.
Niềm vui hội ngộ chưa kịp vơi, đã phải đối mặt với trầm mặc khó nói thành lời.
Polyxena nhìn quanh nét mặt mọi người, rồi đột ngột hỏi:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!