Daphne lao lên vài bước rồi bất chợt quay ngoắt lại: Thật sao?
Apollo hơi nhíu mày, giọng trầm xuống đầy nghiêm nghị: Ta không thất hứa.
Đôi mắt nàng ánh lên tia sáng rạng rỡ, trên khuôn mặt không còn chút dấu vết của nỗi u sầu hay thất vọng. Nhìn chăm chú vào hắn một lúc, nàng tỏ ra đầy hăng hái:
"Vậy tiếp theo ta nên làm gì?"
Hắn quay mặt đi, tránh ánh mắt nàng:
"Ta không cần ngươi làm bất cứ điều gì."
Lần này, Daphne không hề tỏ ra thất vọng trước sự từ chối của hắn. Nàng chỉ mỉm cười, nhẹ nhàng ngồi trở lại phiến đá lớn:
"Ngài hẳn còn nhiều việc phải làm, không cần bận tâm đến ta. Ta sẽ ngồi đây đợi."
Apollo quả thực quay đi, không hề đoái hoài đến nàng nữa. Hắn hướng về ngọn núi, giọng vang vọng như một lời hiệu triệu:
"Hỡi thần hộ mệnh của núi Parnassus, nhân danh con trai của Zeus và Leto, ta triệu gọi người!"
Tiếng triệu hồi của thần linh vừa vang lên, ngay nơi rìa vách núi, một bóng dáng già nua xuất hiện. Dưới tấm áo choàng trùm kín, không thể phân biệt được giới tính, giọng nói khàn đục cất lên:
"Con của Leto, người tìm ta có việc gì?"
Apollo trầm giọng đáp:
"Ta đã chọn Delphi làm nơi ban bố thần dụ cho nhân gian. Ta hy vọng ngươi có thể trợ giúp những người phàm được giao phó việc xây dựng thần điện, chỉ cho họ mỏ đá gần đây có chất lượng tốt nhất, để họ hoàn thành sứ mệnh này."
Thần núi Parnassus khẽ gật đầu: Được thôi.
"Thêm vào đó, ta muốn mượn các hầu cận của ngươi để ngay lập tức bắt đầu xây dựng bàn thờ và đại điện tại trung tâm thần điện. Phần này không thể giao cho tay người phàm. Đổi lại, vùng núi xung quanh Delphi từ nay sẽ được ta bảo hộ."
"Chuyện này không khó."
Vị thần núi nhận lời một cách dứt khoát.
"Các hầu cận của ta sẽ sớm đến. Hỡi Apollo vinh quang, hy vọng ngươi sẽ giữ đúng lời hứa."
Lời vừa dứt, bóng dáng già nua biến mất.
Gần như cùng lúc, mặt đất rung chuyển, báo hiệu một thực thể khổng lồ đang tiến đến gần.
Daphne ôm gối, ánh mắt tràn ngập nghi hoặc và kinh ngạc nhìn về phía phát ra âm thanh.
Bịch! Bịch!
Tiếng bước chân nặng nề dội vang, những cành cây xào xạc bị đẩy sang hai bên. Một thân hình vĩ đại, cao ngang với những cổ thụ trong rừng, xuất hiện ngay trước mắt.
Điều đầu tiên Daphne nhìn thấy là một bàn chân khổng lồ, rộng đến vài bước chân, chất đá rắn chắc, bề mặt phủ đầy địa y. Khi thêm một bước nữa được tiến lên, toàn bộ thân thể của vị khách lạ lộ ra.
Đó là một người khổng lồ được kết hợp từ vô số khối đá xếp chồng lên nhau!
Người khổng lồ đá dừng lại cách Apollo năm bước, không hề nhúc nhích. Chỉ có khuôn mặt phủ đầy rêu phong cúi xuống, lặng lẽ quan sát vị thần tóc vàng—nếu như hai hõm sâu trên tảng đá kia có thể coi là đôi mắt.
"Ta cần những tảng đá cứng chắc, chịu được lửa."
Apollo không hề tỏ ra ngạc nhiên trước hình hài của hầu cận thần núi, hắn dùng bước chân để đo đạc vị trí trung tâm của thần điện, rồi ra hiệu cho gã khổng lồ:
"Số lượng đá phải đủ để xây dựng điện thờ trên nền móng này, cùng với bàn thờ phía trước. Có thể làm được không?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!