Chương 6: Một canh bạc mà phần thưởng và rủi ro đều ngang bằng nhau

"Ta muốn ngài giương cung, bắn mũi tên vàng của ngài vào tim ta. Khiến ta yêu hắn."

Khi đưa ra lời thỉnh cầu này với vị thần của ái dục, Daphne đồng thời dõi mắt nhìn ống tên sau lưng Eros.

Trong ống tên ấy có hai loại mũi tên, nàng biết rõ công dụng của chúng: mũi tên vàng thắp lên ngọn lửa ái tình, có thể khiến hai kẻ vốn ghét nhau bỗng chốc rơi vào lưới tình; mũi tên chì lại khiến trái tim trở nên lạnh lẽo như sắt đá, thậm chí có thể chuyển hóa những tình cảm nồng nhiệt nhất thành thờ ơ, hay thậm chí là căm hận.

Eros quan sát nàng trong giây lát, khóe môi dần vẽ nên một nụ cười, nhưng ẩn sau đó là những mũi nhọn sắc bén:

"Một ý tưởng thú vị, nhưng hy vọng ngươi thực sự hiểu rõ điều mình đang yêu cầu. Đừng xem nhẹ bất kỳ mũi tên nào ta b. ắn ra."

Một luồng khí lạnh tựa điện giật chạy dọc từ sau gáy nàng xuống tận sống lưng.

Dẫu vẻ ngoài lúc nào cũng ph. óng đ. ãng mà vô hại, Eros vẫn là một vị thần chân chính. Mà thế gian này, thần linh luôn mạnh mẽ, tùy hứng, chính vì thế, họ càng trở nên tàn nhẫn với những kẻ yếu thế.

Có lẽ Eros sẽ không như Apollo, ném nàng xuống một vách đá để trút giận, nhưng Daphne tin rằng hắn có hàng vạn cách trừng phạt kẻ vô lễ.

"Ta không hề xem nhẹ quyền năng của ngài. Ta biết rõ mình đang cầu xin điều gì." Daphne hít sâu một hơi, chậm rãi giãi bà.

"Đây là phương pháp tốt nhất mà ta có thể nghĩ ra để ở lại bên cạnh hắn. Ngài dường như đã có hiềm khích với hắn từ trước, nếu ta trúng mũi tên của ngài, ta sẽ chỉ là một kẻ đáng thương vô tội. Ngay cả hắn... có lẽ cũng sẽ nảy sinh lòng thương hại mà không nỡ đuổi ta đi."

Rốt cuộc, luôn khó mà khước từ được một kẻ yêu mình tha thiết.

"Đây quả thực là một kế hoạch không tồi. Nhưng ngươi có khả năng chịu đựng được mũi tên vàng của ta chăng?"

Nụ cười trên môi Eros dần biến mất.

Khi nhắc đến sức mạnh của chính mình, hắn trở nên lạnh lùng và nghiêm khắc lạ thường.

"Đừng tưởng rằng ngươi có thể kiểm soát được tình cảm của mình sau khi trúng tên. Chỉ kẻ ngu muội mới cố phân biệt đâu là thực, đâu là ảo. Tình yêu mà mũi tên vàng khơi dậy không khác gì tình cảm tự nhiên nảy sinh. Những gì chịu sự chi phối của quyền năng ta chính là sự thật.

Ngươi sẽ thật sự yêu hắn, yêu đến mức phát cuồng, chỉ có gặp được hắn mới thấy an lòng. Trước khi mũi tên vàng mất đi hiệu lực, chỉ khi lao vào vòng tay hắn, ngươi mới có thể xoa dịu cơn đau rát như lửa đốt trong huyết mạch mình.

"Vị thần ái tình với dung mạo thiếu niên nhìn thẳng vào mắt nàng:"Ta muốn xác nhận lại lần nữa—để thực hiện kế hoạch này, ngươi sẽ phải đánh đổi bằng chính chân tâm của mình.Nàng mỉm cười:Chân tâm không phải thứ có thể che đậy bằng diễn xuất, nhưng ta cũng không tin rằng chân tình là một bảo vật hiếm có chỉ đủ để tiêu hao duy nhất một lần trong đời."

Đôi mắt xanh của nàng ánh lên một thứ quang mang kỳ lạ, sáng rực như đang khiêu khích. Nhưng mục tiêu nàng khích tướng không phải Eros, thậm chí không phải Apollo, mà là chính số phận được dệt nên bởi vận rủi và may mắn.

Nàng muốn sống, vậy nên nàng sẵn sàng đặt cược vào một canh bạc mà phần thưởng và rủi ro đều ngang bằng nhau:

"Muốn giành trọn trái tim của một vị thần chân chính, ta há có thể toàn thân trở ra? Cho nên ta không ngại đặt chân tình của Daphne làm tiền cược, chỉ mong cuối cùng ta có thể đổ được một điểm số đẹp."

Eros nắm lấy điểm mấu chốt mà truy vấn:

"Chân tình của Daphne? Ngươi chính là Daphne."

"Nhưng ta cũng là Cassandra."

Nàng cúi đầu nhìn xuống những ngón tay trắng nõn tinh tế của mình, rồi lại cầm lọn tóc vàng uốn lượn quấn quanh đầu ngón tay, khẽ lắc đầu.

Dường như nàng vẫn chưa quen với cơ thể mỹ lệ này.

"Cuối cùng, ta sẽ tái sinh với tư cách là Cassandra."

Daphne chẳng qua chỉ là một vai diễn nàng phải nhập vào trong một vở kịch nhập vai chân thực đến đáng sợ. Dù nàng có phải là diễn viên giỏi nhất hay không, nàng cũng sẽ cố gắng đến giây phút tấm màn sân khấu khép lại. Nhưng—chỉ đến lúc đó mà thôi.

Nụ cười ngạo nghễ rốt cuộc lại trở về trên môi Eros.

Nàng nhận ra rõ ràng sự chế giễu trong ánh mắt hắn. Vị thần ái dục hiển nhiên không tin nàng có thể phân tách hai cái tên đó rạch ròi.

Thậm chí, nàng còn nghi ngờ rằng hắn đang chờ đợi giây phút nàng hoang mang giãy giụa để mà cười cợt.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!