Bắt lấy nàng!
Hào quang mà Apollo mang đến tan biến trong chớp mắt, nhát chém chí mạng bị hóa giải, nhưng cuộc truy đuổi vẫn chưa kết thúc.
Chiến phủ của thần linh bay vút đi trong chấn động, không biết rơi xuống nơi nào. Lycurgus lập tức giật lấy đoản kiếm từ tay một cận vệ bên cạnh, cao giọng ra lệnh cho binh lính hoàng cung chặn đường.
Dư chấn từ ánh sáng thần thánh và luồng xung lực khiến Daphne hoa mắt chóng mặt. Nàng loạng choạng bò dậy, theo bản năng lại bắt đầu chạy. Một đoạn tường đất bao quanh hoàng cung đã sụp đổ vì trận động chấn, nàng không chút do dự lao qua đó.
"Đuổi theo! Bắt lấy nàng! Bắt lấy nàng!"
Tiếng gào thét của Lycurgus lập tức bị nhấn chìm trong những lời nguyền rủa sắc bén. Các tín đồ của Dionysus đã xông vào hoàng cung, không phân biệt nam nữ, ai nấy đều vớ lấy những vật trong tầm tay—bàn ghế, vũ khí còn sót lại trên tường, thậm chí cả bó đuốc—gào lên những câu thần chú khó hiểu, điên cuồng đánh trả những binh sĩ Thrace đang cố vây bắt.
Bọn lính chưa từng gặp cảnh tượng nào như vậy, trong chốc lát thực sự bị dọa lui, để mặc đám tín đồ mở ra một con đường.
Những kẻ tóc tai bù xù nhân cơ hội lao xuống bậc thềm, tông vào hàng lính đang bao vây Daphne, rồi vừa chạy theo vừa vây quanh nàng, đẩy nàng về phía cổng hoàng cung.
Nhưng quân đội của Lycurgus được huấn luyện bài bản, lại đông hơn gấp bội, chẳng mấy chốc đã lập lại đội hình. Những kẻ cuồng tín chỉ dựa vào cơn phẫn nộ và sự liều lĩnh để chống trả, nên chẳng bao lâu đã bị trấn áp, cửa thoát hiểm qua tường cung cũng bị phong kín.
Không giống như khi chạy băng qua hoang dã, trong hoàn cảnh này, Daphne hoàn toàn không thể dốc toàn lực mà bứt tốc. Nàng chỉ có thể khó nhọc đổi hướng liên tục, len lỏi giữa biển người, tìm kiếm một đường thoát thân khác.
Ngay lúc đó, một bàn tay siết chặt lấy cánh tay nàng.
Daphne không nghĩ ngợi gì mà giật mạnh khuỷu tay về sau!
Tiếng rên đau đớn vang lên, kẻ túm nàng buộc phải buông tay. Nhưng ngay sau đó, một bàn tay khác lại vươn ra, giật mạnh những tín đồ đang bảo vệ nàng, rồi tóm lấy tóc nàng.
Giao ta ra đi!
Dionysus đấm vào vai Daphne, cố gắng vùng khỏi cánh tay nàng.
"Chúng không giết được ta đâu. Cùng lắm Hera sẽ chặt tay chặt chân ta, khiến ta vĩnh viễn không thể trở về đỉnh Olympus. Nhưng ngươi... các ngươi..."
Giữa tiếng huyên náo chấn động, đột nhiên vang lên một loạt âm thanh vút căng của dây cung.
Âm thanh ấy như trùng điệp với ký ức, khiến Daphne bất giác rùng mình.
Khoảnh khắc tiếp theo, bàn tay đang giữ nàng bỗng nhiên lơi lỏng.
A—!!
Kẻ vừa rồi còn nắm chặt tóc Daphne đột nhiên giang rộng hai tay, mặt đỏ bừng bừng, rồi lao thẳng đến bức phù điêu giữa quảng trường, ôm chầm lấy thân trụ, mê đắm vu. ốt ve và hôn lên phiến cẩm thạch lạnh giá, như thể đó là người yêu xa cách lâu ngày.
"Ôi chim bồ câu nhỏ của ta!"
"Hỡi tình nhân dấu yêu!"
Những tiếng gọi thiết tha nối tiếp nhau, từng người lính xông lên đầu tiên đều quên sạch mệnh lệnh, mặc kệ mọi thứ, quay sang bày tỏ tình yêu điên cuồng với cây cối, cột đá, bức tường đất, thậm chí là... vị quốc vương xứ Thrace.
Cảnh tượng kỳ quái đến mức ngay cả Lycurgus cũng sững sờ.
Eros!!
Một tiếng quát giận dữ vọng xuống từ tầng mây. Giọng nữ uy nghiêm, chính là Hera, vị Nữ hoàng đang đứng trên cao quan sát toàn bộ kế hoạch diễn ra.
Tiếng gọi của Hera khiến Lycurgus bừng tỉnh.
Đôi mắt hắn đỏ ngầu, như muốn bùng cháy: Người đâu!!
Chỉ trong nháy mắt, không chỉ Daphne, mà phần lớn các tín đồ của Dionysus cũng đã biến mất.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!