Chương 33: Ta có thể bảo vệ nàng

Daphne gần như là chạy trốn.

Nàng ghì chặt vật trong lòng, chạy ngược hướng với lửa và khói đen. Những hình bóng cháy đen, lôi hỏa, cơn cuồng phong và kim quang giáng thế của thần linh – tất cả như hằn sâu trong tâm trí, khiến mỗi bước chân của nàng chẳng khác nào đang trốn chạy khỏi những ký ức không ngừng lóe lên trước mắt.

Thành lũy Thebes rối loạn vô cùng. Daphne len lỏi giữa dòng binh sĩ hối hả lao đi dập lửa, lướt qua đám thường dân đang ngẩn ngơ nhìn ánh lửa bập bùng nơi hoàng cung, như một cơn gió vô hình, chẳng ai nhận ra sự hiện diện của nàng.

Do chạy quá vội, nàng va mạnh vào một chiếc xe lừa chở hàng ngay khúc ngoặt dẫn ra cổng thành. Bốp! Con lừa giật mình hí vang, những vò gốm đựng dầu ô liu trên xe va chạm vào nhau. Thương nhân vất vả trấn an con vật, vội vàng kiểm tra hàng hóa.

Sau đó, gã đờ người nhìn xuống con đường lát đá trống trơn, lại quay sang cổng thành hoang vắng phía xa, lẩm bẩm đầy kinh hãi:

"Chư thần trên cao...?"

Không dám dừng bước, Daphne vượt qua cổng thành, bỏ lại bức tường đá trắng xám đồ sộ phía sau.

Bây giờ nàng phải đi đâu? Ở đâu mới có thể tránh khỏi cơn thịnh nộ của thần linh? Chỉ biết rằng, nàng phải chạy thật xa. Nỗi khiếp sợ và phẫn nộ không nơi trút bỏ đã đóng băng dòng suy nghĩ, nàng không thể cân nhắc, hoặc có lẽ chỉ đơn giản là không dám nhớ lại bất cứ điều gì đã chứng kiến.

Đến khi nhận ra, bản năng đã đưa nàng chạy theo con đường dẫn về Delphi.

Không được.

Daphne đột ngột dừng chân, tựa vào một gốc cây cổ thụ mà thở dốc.

Đêm nay không có ánh trăng, như thể Selene cũng không đành lòng nhìn xuống thảm kịch tại Thebes, giấu cỗ xe nguyệt quang sau tầng mây dày. Nhưng bóng tối chẳng thể nuốt trọn màn đêm, tàn dư của ngọn lửa đỏ rực nơi chân trời vẫn nhuộm bầu trời một sắc máu chẳng lành.

So với sự náo động của Thebes, nơi đây lại quá mức yên tĩnh.

Chính lúc đó, nàng mới nhận ra đứa trẻ trong lòng chưa từng phát ra tiếng khóc. Cứ như thể... từ đầu đến cuối, nó vẫn say ngủ trong cõi chết.

Ngón tay run run lần mò đến cái đầu bé nhỏ.

Nó vẫn mềm mại, nhưng lạnh lẽo đến đáng sợ, hoàn toàn không có chút hơi ấm của sự sống.

Tim nàng trĩu xuống. Dưới ánh sáng mờ nhạt, nàng dùng tay và vạt áo lau vội đứa trẻ sinh non bất hạnh. Cuối cùng, nàng miễn cưỡng nhìn ra gương mặt bé xíu, nhăn nhúm – đôi mắt nhắm nghiền, khuôn mặt bị máu khô che phủ, không nhìn rõ sắc da.

Nhưng lồng ng. ực vẫn yếu ớt phập phồng.

Còn sống.

Daphne trấn tĩnh lại đôi chút, bắt đầu cân nhắc bước tiếp theo.

Zeus đã lệnh cho nàng giao đứa bé này cho Hermes. Nhưng Hera đã ngăn cản sứ thần can thiệp. Một khi phát hiện thần tử mất tích, nếu tạm thời chưa thể nhận ra sự tồn tại của một kẻ nhỏ bé như nàng, hẳn bà ta sẽ giám sát Hermes đầu tiên. Nếu là nàng, nàng cũng sẽ làm vậy.

Daphne có thể lập tức cầu khẩn Hermes, yêu cầu ngài thực hiện lời hứa giúp nàng trốn thoát. Nhưng nếu gặp sứ thần ở nơi không an toàn, phước lành ẩn giấu sẽ ngay lập tức mất hiệu lực. Khi đó, làm sao đảm bảo Hera sẽ không phát hiện rồi giáng xuống cơn thịnh nộ?

Nàng không thể trông mong vào lòng nhân từ của thần Olympus, không thể kỳ vọng Hermes sẽ ưu tiên bảo vệ sự an toàn của nàng.

Còn về Apollo... Do Zeus ra tay, giờ đây hắn hoàn toàn không thể nhìn thấy nàng.

Huống hồ, liệu hắn có sẵn sàng vì nàng mà đối địch với Hera?

Daphne lập tức chặn đứng dòng suy nghĩ này, không cho phép bản thân nghĩ tiếp.

Nàng tiếp tục cất bước trong màn đêm, đi mãi đi mãi, cho đến khi bắt gặp một bia chỉ đường nơi ngã rẽ hoang dã.

Apollo từng thuận miệng nói rằng, Hermes cũng là vị thần bảo hộ lữ khách. Người đi trên mảnh đất tối tăm này vẫn thường cầu nguyện trước những ụ đá bên đường, mong thần linh ngang qua sẽ lắng nghe và ban phước. Giờ đây, những cột mốc này đang dần trở thành mỏ neo giúp Hermes thi triển thần quyền.

Nàng tiến lại gần, cúi đầu khấn nguyện:

"Hỡi vị thần nắm giữ vận may, người bảo hộ của lữ khách và kẻ trộm, Hermes, ta cầu xin ngài. Ta không mong ngài giáng lâm, chỉ xin ngài chỉ dẫn cho ta, chỉ dẫn cho đứa con mà ta phụng mệnh bảo hộ, để chúng ta tìm thấy một lối đi an toàn, một chốn ẩn thân khuất khỏi đôi mắt của chư thần."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!