Chương 32: Con sẽ tự tìm nàng ấy

Trên dãy núi Olympus, ẩn sâu trong những tầng mây cấm phàm nhân dòm ngó, là nơi cư ngụ nguy nga của chư thần.

Apollo sải bước qua cổng vàng, khẽ gật đầu chào ba nữ thần Thời Khắc đang canh giữ lối vào thần vực. Ngay sau đó, thân hình hắn khẽ động, trong nháy mắt đã vượt qua quảng trường khổng lồ được bao quanh bởi những hàng hành lang, rồi bước lên bậc thang dẫn đến thần cung của Zeus.

Điện vàng của Thần Vương cũng chính là nơi chúng thần nghị sự.

Song, hôm nay Apollo đến đây không phải để tham dự hội nghị, mà là tiến sâu vào khu vực riêng tư của Zeus.

Trên một chiếc ban công rộng mở, Zeus đang nhâm nhi ly rượu một mình. Dường như ngài chẳng hề ngạc nhiên trước sự xuất hiện của Apollo, bởi trên chiếc bàn trước mặt đã sớm đặt sẵn một chiếc chén rượu vàng.

Con trai của ta, Zeus cười khẽ, cầm lấy vò rượu hai quai, chất giọng trầm ổn như gió ngàn năm:

"Trước tiên, hãy uống chút mật hoa đi. Đoạn đường xa xôi hẳn đã khiến con khát khô môi rồi."

Apollo cũng không từ chối, cầm lấy chén vàng, hướng về cha kính cẩn nâng lên:

"Vì trật tự vĩnh hằng của Olympus."

Dứt lời, hắn uống cạn mật hoa rồi đặt chén xuống.

Tiếng chạm nhẹ giữa chén vàng và mặt bàn vang lên trong trẻo. Zeus nhướng mày, ánh mắt lộ vẻ hứng thú:

"Tốt lắm, con của ta. Nhưng có vẻ hôm nay con mang theo đôi phần nóng vội. Hãy ngồi xuống trước đã."

Lúc này Apollo mới nhận ra mình đã hơi thất thố.

Hắn liền điều chỉnh lại thần sắc, thong thả ngồi xuống chiếc trường kỷ đối diện.

Vậy, Zeus chậm rãi lên tiếng,

"Con đến đây là vì chuyện gì?"

Apollo mím môi trầm mặc trong chốc lát, sau đó mới cất giọng bình tĩnh:

"Con trai của Semele vẫn chưa rõ tung tích."

Không cần lo lắng, Zeus đáp, giọng điệu vẫn thản nhiên,

"Ta đã sắp xếp ổn thỏa. Đứa trẻ ấy chắc chắn sẽ theo đúng lời tiên tri, thuận lợi bước lên Olympus."

Tựa như những biến cố trước đó—từ cái chết thê thảm của Semele đến cơn thịnh nộ của Hera—đều không hề ảnh hưởng đến tâm tình của vị Thần Vương này.

Apollo còn muốn hỏi tiếp, nhưng Zeus đã khẽ nghiêng đầu, chặn đứng mạch đối thoại:

"Điều con cần làm bây giờ, chỉ là kiên nhẫn chờ đợi."

Tĩnh lặng bao trùm.

Sau một lát im lặng, Zeus khẽ xoay cổ tay, ngắm nhìn ánh sáng phản chiếu trong chén rượu, ngữ khí bỗng nhẹ nhàng hơn:

"Gần đây con đã ghé thăm mẹ mình chưa? Dù con bận rộn chạy khắp nơi vì quyền năng tiên tri, cũng không thể để bà ấy quá cô độc."

Apollo mỉm cười nhạt, ý cười không chạm tới đáy mắt:

"Mẹ con vẫn ổn tại đảo Delos."

"Thế còn Artemis? Điện thờ của con bé trên Olympus vẫn luôn vắng lặng."

"Artemis nắm giữ quyền năng săn bắn, tất nhiên nàng thích cuộc sống rong ruổi trên đại địa hơn. Dẫu sao thì ở đây, bầy chim duy nhất chỉ có đàn công trong vườn thượng uyển, mà nàng tuyệt đối sẽ không giương cung nhắm vào thú cưng của Nữ hoàng."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!