Chương 18: Tốt nhất là từ nay, đừng bao giờ gặp lại hắn nữa

Đây là lần đầu tiên Daphne viếng thăm thánh địa của Eros.

Thánh địa khác với đền thờ. Không cần đến những đại sảnh nguy nga hay tượng thần sừng sững, bất kỳ nơi nào có liên kết với thần linh đều có thể trở thành thánh địa. Chúng thường chỉ có một bàn thờ lộ thiên hoặc một miếu nhỏ, để tín đồ dâng lễ và cầu nguyện.

Lần trước, khi cùng các tiên nữ từ núi Parnassus đến thăm Narcissus, Daphne đã đi ngang qua thánh địa này, âm thầm ghi nhớ vị trí. Hôm nay, đền thờ Delphi của Apollo mở cửa đón tín đồ, hắn nhất thời không thể để tâm đến nàng.

Nếu bỏ lỡ cơ hội này, Delphi sẽ trở thành lãnh địa vững chắc của Apollo, hắn có thể giám sát nàng chẳng khác gì một đứa trẻ cúi đầu quan sát món đồ chơi trong tay. Khi đó, nàng sẽ không còn cơ hội tìm đến Eros một cách âm thầm nữa.

Chỉ có thể là ngay lúc này.

Bức tường đá mộc mạc bao bọc hai tầng tế đàn, tàn tro của lễ vật hiến tế vẫn còn vương vãi. Không có tín đồ nào khác ở đây, Daphne bước tới, khẽ nguyện:

"Hỡi Eros, vị thần của tình yêu và dụ. c v. ọng, đấng sinh ra từ bọt biển của đại dương, xin hãy lắng nghe lời cầu nguyện của ta, xin hãy giáng lâm."

Không có gì xảy ra.

Nàng chờ thêm một lúc, rồi bối rối bước quanh tế đàn, thậm chí còn tìm kiếm bóng dáng của một con thỏ hoang dưới chân tường. Cũng không có.

Xem ra, Eros không muốn hồi đáp nàng.

Hoặc có lẽ, thần Ái Tình đang bận trêu đùa một kẻ xui xẻo nào khác. Dù sao thì, Eros luôn có cách tìm được nàng.

Daphne tựa lưng vào bức tường đá nghỉ ngơi chốc lát. Cảm thấy thể lực vẫn còn đủ, nàng quyết định sớm quay về căn nhà đá.

Trên đường về, nàng sẽ hái thêm vài loại cây làm cớ, đề phòng bất trắc.

Nàng rảo bước xuống ngọn đồi, men theo con đường cũ trở lại.

Tiên nữ.

Giọng nói vang lên phía sau khiến nàng giật mình nhảy lên một bước, rồi mới quay người lại.

Một nữ thần tóc vàng khoác áo ngắn, đứng cách nàng chỉ vài bước chân. Ánh sáng vàng dịu dàng bao bọc quanh thân người đó.

Daphne lập tức nhận ra đây là một vị thần, liền cúi thấp ánh mắt tỏ lòng tôn kính.

Ngẩng đầu lên.

Daphne vâng lệnh, chậm rãi ngước nhìn. Biểu cảm của nữ thần vàng kim không lộ rõ vui hay giận, nhưng đôi mắt xanh thẳm dừng trên người nàng lại khiến nàng cảm thấy một áp lực quen thuộc.

Nét đẹp khiến người ta kinh hãi.

Và phía sau người đó—một cây cung bạc, y hệt của Apollo.

Nàng chợt nhận ra thần tính của vị thần trước mặt.

"Hỡi nữ hoàng của muông thú, nữ thần bách phát bách trúng—Artemis. Ngài có điều gì muốn dạy bảo?"

"Ta đã nghe về ngươi từ Apollo."

Chỉ một câu của Artemis khiến Daphne lập tức căng cứng cả người.

Quả nhiên, Apollo vẫn chưa nguôi nghi ngờ nàng, đến mức nhờ cả người chị song sinh giám sát sao?

Hỏng rồi, bị lộ rồi.

Nàng quá sơ suất. Đáng lẽ phải cảnh giác với nhiều vị thần hơn, không chỉ Apollo.

Tâm trí đông cứng vì sợ hãi, nàng phải gắng gượng điều động toàn bộ sức lực mới không gục ngã tại chỗ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!