Tại thủ đô nước C.
Vào mùa hè, mưa to luôn đến rất nhanh, nhưng khi đi thì cũng chẳng để lại chút dấu vết nào.
Đêm khuya, trên đường chỉ còn vài người.
Cơn mưa kia tạnh lúc chạng vạng, nhưng vẫn cố nhiễu xuống vài giọt lất phất, liên miên không dứt.
Xe bus đang đến sân ga cuối.
Tài xế ngáp một cái, có chút mỏi mệt.
Lúc này bên trong xe đã không còn hành khách.
Chỉ chờ đến sân cuối là có thể về trạm, rồi ngày hôm sau cứ tiếp tục một vòng tuần hoàn như vậy.
Ở cách đó không xa có một bảng quảng cáo to.
Lúc này bảng quảng cáo sáng lên, nó là ánh sáng duy nhất trong đêm đen.
Nước mưa trên mái hiên sân ga cuồn cuộn lại, chảy dọc theo bên cạnh nhỏ giọt xuống dưới.
Tài xế thấy sân ga không có ai, cũng lười dừng.
Tốc độ xe không giảm, trực tiếp chạy qua.
Lốp xe cọ mặt đất, bọt nước văng khắp nơi.
Xẹt ——
Xe chạy ngang qua bảng quảng cáo —— lúc này, nơi sân ga đáng lẽ không có bóng người, lại đột nhiên xuất hiện một bóng đen.
Xe bus đi xa dần.
Lúc đầu tài xế còn có chút mệt mỏi, trong lúc ngẩng đầu một cách lơ đãng, liếc mắt một cái liền thấy một bóng người trên ảnh ngược kính chiếu hậu.
Tài xế rùng mình một cái.
Khoan đã, đây là chuyện gì? Vừa rồi rõ ràng không có người, người đó xuất hiện khi nào!?
Trong lúc nhất thời, các câu chuyện ma đêm khuya nảy lên trong lòng tài xế.
Cái đầu buồn ngủ của tài xế lập tức tỉnh táo hẳn, ngón tay nắm lấy tay lái, không dám quay đầu lại nhìn.
Đỗ Hữu đứng trước sân ga, nhìn mưa phùn liên miên không dứt.
Trên đầu có trần nhà che, không lo lắng bị mưa xối lên người.
Nhưng mà……
Anh liếc nhẹ mắt nhìn xe buýt đi xa, Bị thấy rồi.
Trừ anh ra thì ở đây không có người thứ hai.
Nhưng lại có tiếng trả lời từ nơi nào truyền đến,
"Không, không bị thấy đâu!"
Giọng nói cho thấy sự thiếu tự tin.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!