Lễ Giáng Sinh qua đi, ngày mới lại bắt đầu.
Hôm nay cũng là một ngày cắm đầu làm việc như cũ.
Ngày này Tần Qua không tới đi làm.
Bởi vì là thực tập sinh, còn phải chăm lo cho việc học nên một tuần chỉ có thể tới ba bốn ngày.
Trợ lý Tiêu trở lại chuỗi ngày chăm sóc Đỗ Hữu như trước, cô thấy thỏa mãn và phong phú.
Chỉ là cô cảm giác mấy ngày này Đỗ tổng hình như có tâm sự.
Như hiện tại, cô ngồi ở trên ghế phụ, Đỗ tổng thì ngồi ghế sau nhìn trời.
Phải biết rằng ngày thường anh ở trên xe không có chuyện gì để nói thì sẽ ngủ hoặc nghịch điện thoại.
Cô nhịn không được hỏi:
"Đỗ tổng, gần đây anh có chuyện gì sao?"
Nghe vậy, Đỗ Hữu nhìn về phía cô, nhưng không nói gì.
Trợ lý Tiêu:
"Tôi cảm thấy anh có điều lo nghĩ. Nếu không ngại, có thể nói cho tôi nghe."
Đỗ Hữu im lặng trong chốc lát, mở miệng: Có một người……
Thấy Đỗ tổng chịu chia sẻ tâm sự với mình, trợ lý Tiêu vội lấy ra cuốn sổ nhỏ, chuẩn bị nhớ kỹ từng chữ.
"Đêm Bình An nói muốn tới nhà tôi chơi."
Trợ lý Tiêu chú ý tới ba chữ Đêm Bình An, mắt kính chợt lóe sáng.
Muốn tới chơi vào ngày đặc biệt vậy thì người kia phải là người đặc biệt.
"Sau đó cùng ngày, có hai người khác cũng tới."
Ghi tới số Hai này, trợ lý Tiêu dừng bút một chút.
"Buổi tối, bốn người vui vẻ cùng nhau ăn cơm rồi chơi trò chơi."
Trợ lý Tiêu: Anh có chắc là vui không vậy?
"Nhưng mà tới ngày hôm sau, người kia hình như không vui. Nói rằng còn tưởng đêm đó chỉ có hai người, nói xong thì đi luôn." Đỗ Hữu nói:
"Tôi khônh biết tại sao cậu ta lại giận."
Trợ lý Tiêu gập cuốn notebook phát ra tiếng Bộp,
"Đỗ tổng, anh nghĩ là tại sao."
Đỗ Hữu:
"Muốn nghe suy nghĩ của tôi không?"
Trợ lý Tiêu: Mời anh.
"Bởi vì tối đó mọi người đều rất vui, cho nên hẳn là cậu ta không có ý kiến gì với hai người kia rồi……"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!