Chương 43: (Vô Đề)

Hành lang dài gắn đầy đèn dây tóc chói mắt, các kẻ của bức tường được nhét kín không một kẻ hở.

Trần nhà, vách tường, mặt đất toàn là màu trắng, thậm chí cả cửa sổ cũng không có, khiến người ta không phân rõ được trái phải.

"Anh, từ từ em theo với!"

Một giọng nói trẻ con vang lên.

Thiếu niên đi ở phía trước dừng bước, quay đầu lại nhìn.

Chỉ thấy một đứa nhóc chừng năm tuổi đang lảo đảo chạy theo mình.

Thiếu niên trông chỉ mới mười tuổi, đứa nhóc chỉ mới cao tới ngực cậu.

Cậu nhìn nhóc chạy đến trước mặt mình, Chuyện gì?

Nhóc nói:

"Anh muốn đi đâu, em cũng muốn theo."

Thiếu niên: Không được.

Tại sao?

"Nhóc dính người lắm, anh muốn thở một chút."

Nhóc con không rõ,

"Em ở cạnh, anh cũng có thể thở được mà."

…… Thiếu niên cảm thấy lấy cái đầu mới năm tuổi ấy hẳn là không thể hiểu được sự buồn bực lúc mười tuổi của mình.

Cho nên cậu không giải thích, mà nói:

"Nhóc nhìn đằng sau kìa."

Đằng sau? Nhóc con ngây thơ mà quay đầu lại nhìn.

Hành lang trước sau vẫn như cũ, bóng tối vô cùng vô tận lan tràn tới chỗ sâu nhất.

Nhóc không nhìn thấy gì cả.

Lại quay đầu, phát hiện anh trai không thấy đâu nữa.

!

Tâm lý non nớt của nhóc chịu đả kích rất lớn, đối phương lại dùng cách này đánh lạc hướng nhóc.

Căn phòng hẹp dài chỉ mười mét vuông, cảnh trí gần như giống ngoài hành lang.

Không có bất cứ món gì được bày biện, thuần một màu trắng.

Góc phòng đặt một cái giường, một thiếu niên ngồi xếp bằng trên đó.

Không lâu sau, cậu mở mắt, đôi đồng tử màu đen hiện ra, trong ánh mắt mang theo một tia lạnh lẽo.

Tiếp theo, quay đầu nhìn về phía chân giường.

Ra đi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!