Chương 39: (Vô Đề)

Chỉ ăn buổi trà chiều thôi nên Đỗ Hữu không đi quá xa, anh tới một tiệm cơm Tây gần công ty.

Gần 5 giờ, khách trong tiệm cơm Tây không nhiều lắm, cũng coi như yên tĩnh.

Màu chủ đạo dùng trang trí trong tiệm là màu cà phê, chủ tiệm còn bật thêm nhạc cổ điển.

Gọi một ly đồ uống thì có thể ngồi cả một buổi trưa.

Thẩm Thần nhìn thực đơn, kêu một phần sandwich và cà phê.

Mà Đỗ Hữu thì kêu hết tất cả các món luôn.

Người phục vụ nhìn, mới phát hiện người trẻ tuổi đẹp trai này mấy tháng trước cũng đến tiệm một lần rồi.

Lúc ấy toàn bộ đồ ăn đều được gọi lên, khiến chủ tiệm cũng phải ra ngoài.

Vốn tưởng rằng kẻ có tiền kêu chơi vậy thôi, kết quả đối phương ăn không sót một thứ gì.

Từ đó về sau người khách này trở thành một truyền thuyết đối với nhân viên trong tiệm bọn họ.

Nhưng mà sau đó người khách này không tới nữa.

Bọn họ còn có chút mất mát, tưởng đồ ăn tiệm mình đã không còn hấp dẫn được đối phương.

Giờ đã nhiều tháng trôi qua, người khách này rốt cuộc lại tới nữa.

Người phục vụ rất hưng phấn, vội chạy đến sau bếp báo đồ ăn.

Sandwich và cà phê của Thẩm Thần tương đối đơn giản, vậy nên đã được bưng lên trước.

Xuất phát từ lễ phép, hắn chưa vội ăn.

Ăn trước đi. Đỗ Hữu nhắc nhở,

"Chốc nữa không còn chỗ đâu."

Lúc này Thẩm Thần còn chưa hiểu ý câu nói của anh là gì.

Mấy phút đồng hồ sau liền hiểu ra ý nghĩa của nó.

Hai phần bánh kem được mang lên —— bánh mousse hình tam giác màu nâu vàng, bên ngoài được bọc lớp blueberry mát lạnh.

Tầm mắt Thẩm Thần dính chặt vào nó, cảm thấy sandwich trong tay trở nên chẳng có chút hương vị gì.

Rồi bỗng nhớ tới thân phận của mình, hắn quay đầu đi, nuốt một ngụm cà phê.

Thật đắng.

Hắn không có cảm xúc mà nhíu mày.

Tuy rằng đã uống rất nhiều năm, nhưng vẫn không quen được hương vị này.

Sau đó liền thấy một phần bánh kem bị đẩy đến trước mặt mình.

Đỗ Hữu: Mời anh.

Thẩm Thần ngẩn ra, giương mắt, Ý gì?

Mời anh ăn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!