Chương 23: (Vô Đề)

Đỗ Hữu thu mua Giải Trí Hân Văn, nhưng chức vụ của anh chỉ là trên danh nghĩa.

Đỗ Hữu chẳng có tí hiểu biết gì về giới giải trí cả, nên đã thuê một người hiểu biết về lĩnh vực này để quản lý.

Phần lớn thời gian vẫn là đóng tơ kết kén ở công ty.

Vưu Hạo Vũ đang luyện tập diễn xuất hết sức có thể.

Một tháng sau sẽ có buổi thử vai của một bộ điện ảnh, thời gian không còn nhiều nữa.

Đạo diễn của bộ điện ảnh này rất nổi tiếng, mỗi bộ phim sau khi ra mắt đều được giới phê bình đánh giá cao, còn là cú hít phòng vé, thu hoạch về không biết bao nhiêu giải thưởng.

Mà điểm khác người ở ông ta chính là thích dùng người mới vào vai chính, tự mình dạy dỗ người đó thành tài.

Chuyện này chính là cơ hội đối với Vưu Hạo Vũ.

Bên này cuộc sống của cậu đã dần đi vào quỹ đạo, Tiêu Điền Điền ở bên kia cũng thấy được tin xấu của Vưu Hạo Vũ.

Đã một tháng từ lúc tin tức nổ ra, nhiệt của Vưu Hạo Vũ bây giờ đã giảm khá nhiều, đây cũng là thời điểm dân mạng ăn dưa hóng tin bát quái.

Bởi vì lúc trước bị chửi rủa, Tiêu Điền Điền rất lâu không dám lên mạng.

Cho nên đến hôm nay mới biết được tin tức này.

Cậu vô cùng hối hận.

Thần tượng đỉnh cấp ngày xưa nay rơi từ đỉnh cao xuống bùn lầy, thậm chí còn bị công ty vứt bỏ.

Lúc này Vưu Hạo Vũ hẳn là rất cô độc rất bất lực, nhưng lại không có một ai ở bên cạnh.

Nếu Tiêu Điền Điền thấy tin tức này sớm một chút, khẳng định sẽ lập tức đi tìm Vưu Hạo Vũ.

Ở bên cạnh người nọ, ôm người vào lòng, nói cho người nọ biết bản thân là số một.

Khi nghĩ đến một người vốn kiêu ngạo thành thói như vậy rơi vào bóng tối cô độc, Tiêu Điền Điền lại đau lòng không thôi.

Nhưng mà bây giờ còn chưa muộn.

Cậu bình tĩnh lại: [ hệ thống, định vị tọa độ của Vưu Hạo Vũ.

]

Trong lúc hệ thống đang tìm kiếm thì cửa phòng bị mở ra.

Tiêu Điền Điền nhìn qua, thấy người tới, khó chịu quay đầu đi.

Tuy rằng lúc ấy ở sân bay bởi vì mềm lòng mà đi theo hắn, nhưng cậu cũng không thể tha thứ cho Thẩm Thần một cách dễ dàng được.

Trước kia người này xem cậu là giày cũ, muốn vứt thì vứt, đừng tưởng chỉ nói vài câu là có thể dụ cậu như trước.

Thẩm Thần thấy Tiêu Điền Điền vẫn giữ thái độ lạnh nhạt hờ hững, thấy hơi mệt mỏi.

Trong khoảng thời gian này việc gì làm được hắn đều cố gắng làn, thậm chí công việc cũng không lo, đặt Tiêu Điền Điền lên ưu tiên hàng đầu.

Nhưng Tiêu Điền Điền vẫn không có ý tha thứ cho hắn.

Đối phương chịu theo hắn về, chứng minh hắn vẫn còn một vị trí trong cậu.

Nhưng giống như một người người thay da đổi thịt, đổi luôn cả tim, không bao giờ gặp lại được tri kỉ trước kia.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!