Đỗ Hữu nói:
"Tiêu Điền Điền muốn đi, tôi phải theo cậu ta."
Trợ lý Tiêu nghe hết hồn.
Cái gì? Lý do tổng tài ra nước ngoài là vì theo đuổi Tiêu Điền Điền?
……
Nhưng mà, Tiêu Điền Điền là ai?
Không lâu trước đây, trợ lý Tiêu tuy rằng đã gặp Tiêu Điền Điền rồi, nhưng cũng không đem tên gắn lên người, chỉ cho rằng tổng tài nhà mình lại tìm được người yêu mới.
Thẩm Thần nghe thấy lời này thì sững người tại chỗ.
Từ lúc chia tay với Bạch Việt, vốn hắn định đi tìm Tiêu Điền Điền đòi quen lại.
Nhưng mà mấy ngày nay bận quá, không thể dời ra đi tìm người được.
Bây giờ thì hay rồi, người kia vậy mà muốn gạt mình lén trốn đi.
Tấu xong một khúc jazz, ban nhạc đang xướng thêm một khúc nhạc nhẹ.
Nhưng nhạc thì đúng là nhẹ đó, nhưng nhẹ hơn nữa cũng không thể khiến đầu của Thẩm Thần bớt nặng được.
Tiệc rượu tiến hành được một nửa, mười phút sau Thẩm Thần còn phải đi lên sân khấu phát biểu.
Nhưng nghe thấy tin này, Thẩm Thần dù một giây cũng không chịu được nữa, dứt khoát xoay người đi ra cửa.
Còn đi chưa được mấy bước, Thẩm Thần lại vòng trở về, Sân bay nào?
Sau khi nghe được câu trả lời, Thẩm Thần vội vàng rời đi.
Đỗ Hữu nhìn theo bóng đối phương biến mất sau cửa, hỏi trợ lý Tiêu:
"Cô biết anh ta muốn đi đâu không?"
Trợ lý Tiêu vững vàng đẩy mắt kính,
"Xem tình hình, chắc là muốn đuổi theo Tiêu Điền Điền."
Gì cơ?
Đỗ Hữu ngẩn ra, cũng đuổi theo.
Tại sao còn muốn theo Tiêu Điền Điền, chẳng phải lúc trước đã nói rõ rồi sao?
Đi đến chỗ rẽ của sảnh, vừa lúc thấy Thẩm Thần và trợ lý Đổng đang nói chuyện.
"Thẩm tổng, tiệc rượu muốn bắt đầu tới nơi rồi, anh còn đi đâu?" Trợ lý Đổng ngăn Thẩm Thần lại.
Tránh ra.
"Tiệc rượu lần này còn dính tới thể diện của công ty, chủ tịch cũng dặn dò nhất định phải làm cho tốt. Người của mọi tầng lớp đều tới, nếu anh không ở, không phải là cho người khác chế giễu sao?"
"Cậu đang ra lệnh cho tôi?" Thẩm Thần nhíu mày.
Tôi không có ý này. Trợ lý Đổng sắp khóc tới nơi rồi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!