Chương 16: (Vô Đề)

Nói cho cùng, ta không tin nàng sẽ tự vẫn.

Tạ Tân Di là người mạnh mẽ đến thế—dù bị hạ nhục vẫn có thể múa hát giữa lãnh cung, khiến cung nữ phải vỗ tay ngưỡng mộ.

Một người như vậy, sao lại buông bỏ sự sống dễ dàng?

Trước lúc chết, nàng vẫn còn luyến tiếc cuộc đời này.

Dầu trẩu à? Trương tổng quản suy nghĩ,

"Thứ đó chỉ có ở Tạo Biện Xứ thôi. Hôm xảy ra hỏa hoạn, đúng là cháy kỳ lạ—gỗ trong cung không dễ bén lửa như vậy. Chắc chắn phải có chất trợ cháy. Nhưng nương nương, người chưa từng đến gần hiện trường, sao lại biết là dầu trẩu?"

Ta chỉ khẽ hít sâu:

Ta ngửi thấy.

Trương tổng quản gật đầu, không hề nghi ngờ lời ta.

"Nô tài sẽ âm thầm điều tra thử."

Hiện tại người bên cạnh ta đều là người cũ từ Sinh Thú Phòng và chuồng ngựa, do chính tay Trương tổng quản dần điều sang.

Tất cả đều chăm sóc ta như một con thú mẹ mới sinh, cẩn thận từng li từng tí.

Khi tiểu hoàng tử tròn một trăm ngày, cung đình tổ chức đại lễ long trọng.

Hoàng đế và Hoàng hậu tay bắt mặt mừng, đón nhận lời chúc khắp nơi.

Bên cạnh ta cũng tụ tập rất nhiều người, vui vẻ náo nhiệt.

"Giờ muội muội cũng coi như đã vượt qua sóng gió rồi."

Hoàng hậu cười cười, nâng chén rượu mời ta.

Ta nở một nụ cười nhẹ, nhưng không đưa chén:

Tạ ơn nương nương.

Không khí lập tức trầm xuống.

Đức phi và Khánh phi đều quay lại nhìn.

"Thuận Quý phi… không nể mặt sao?"

Ta mỉm cười, chậm rãi đáp:

"Thần thiếp sức yếu, không uống được rượu."

Hoàng đế liếc nhìn về phía chúng ta, Hoàng hậu lập tức bày ra vẻ tủi thân:

"Bệ hạ… nay thiếp thật chẳng còn mặt mũi nào. Chén rượu này thiếp mời mà Thuận Quý phi còn chẳng chịu uống."

Ánh mắt hoàng đế thâm sâu khó lường, liếc nàng một cái.

"Không uống thì thôi."

Hoàng hậu cứng người, sắc mặt tái lại.

Hoàng hậu cố gắng nở nụ cười gượng:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!