Chương 14: (Vô Đề)

Hoàng đế không nói gì nữa.

Những lời như thế hắn nghe đã nhiều, giờ dần dần chẳng còn tin mấy.

Lần kế đến điện ta, ta đích thân dâng món ăn, miệng cười dịu dàng:

"Bệ hạ quen dùng món vịt nấu rượu của điện Hoàng hậu, nay cũng nếm thử tay nghề thần thiếp một chút."

Hắn thoáng ngẩn người, rồi gật đầu:

Được.

Ta mỉm cười:

"Tiểu trù phòng ở cung Hoàng hậu thường xuyên nấu canh, ninh súp, hương vị khắp cung chẳng ai sánh kịp."

Giọng ta như lơ đãng:

"Khi thần thiếp mang thai, chính là lúc Hoàng hậu nương nương đang bị cấm túc… E rằng lúc ấy bệ hạ nhớ món ấy đến cồn cào."

Cuối cùng, Hoàng hậu cũng bước vào.

Nàng đứng sau lưng Hoàng đế, nét mặt hiền hòa tươi tỉnh:

"Thuận phi, chỉ cần ngươi sinh con bình an, bản cung cũng yên lòng rồi."

Ta chưa kịp đáp, Hoàng đế đã chau mày.

"Hoàng hậu nói vậy… là có ý gì?"

Hoàng hậu khựng lại, thoáng sững sờ.

Có vẻ lệnh cấm túc vẫn chưa đủ để nguôi cơn giận trong lòng Hoàng đế.

Hắn lạnh nhạt liếc nàng ta:

"Trước khi Thuận phi sinh nở, nàng chớ lui tới nữa."

Ta đứng phía sau hắn, khẽ nghiêng đầu, mỉm cười nhìn Hoàng hậu.

Khi thai đã tám tháng, Thái y chính bắt mạch bảo là hoàng tử.

Chỉ là… ông cũng nói, thời gian trước khi mang thai, thân thể ta từng chịu đói chịu lạnh quá mức, khí huyết tổn hao, có lẽ đứa trẻ cũng bị ảnh hưởng ít nhiều.

Hoàng đế lúc này mới như chợt nhớ ra—ta từng bị nhốt trong Mộc Ân Điện, suýt chút nữa c.h.ế. t đói.

"Hậu cung giờ quả nhiên có khí thế."

Giọng hắn bình thản, tựa như không chút gợn sóng.

Ta nhẹ nhàng dựa sát lại:

"Nương nương xuất thân cao quý, dĩ nhiên không hiểu nổi hạ nhân có thể gian xảo đến mức nào."

Khóe môi hắn hiện lên nụ cười giễu cợt:

"Nàng ta mà cao quý gì?"

Ta khẽ hỏi:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!