Chương 13: (Vô Đề)

Hoàng đế quyết định chọn một nhóm thiếu nữ trẻ trung xinh đẹp để bổ sung hậu cung, mong có thể khai chi tán diệp.

Hắn tràn trề kỳ vọng.

Dù Hoàng hậu bị cấm túc, Đức phi và Khánh phi vẫn chu toàn mọi việc tuyển tú.

"Bản cung thì thôi, nhưng Thuận Tần, ngươi cũng nên sớm có một đứa trẻ."

Đức phi nhìn ta,

"Đừng trách bản cung nói thẳng—ngươi thế này, không có hài tử bên cạnh, sau này biết dựa vào ai?"

Ta cung kính gật đầu:

"Nương nương dạy phải."

Nàng nhìn ta:

"Có khi bản cung thấy ngươi ngốc nghếch, có khi… lại thấy ngươi rất khôn ngoan."

Ta thở dài:

"Nương nương nghĩ nhiều rồi."

Các thiếu nữ mới nhập cung có hơn mười người, tất cả đều ở dưới cấp Quý nhân.

Hoàng đế tính sẵn—đợi ai mang thai rồi sẽ ban phong vị cho nàng ấy.

Nay đã quá tuổi ba mươi, hắn khát vọng có một đứa con trai nối dõi hơn bao giờ hết.

Hay nói đúng hơn—là muốn bịt miệng triều thần.

Ai nấy đều trẻ trung, khỏe mạnh, dung mạo như hoa như ngọc.

Từ ngày họ tiến cung, Hoàng đế không còn triệu ta nữa.

Hắn say mê trong thân thể tuổi xuân ấy như lún vào bùn mềm.

Khánh phi cười nhạt:

Đáng thương thay.

Còn ta—ta chỉ lo chăm gà lôi, còn định cho người đào giếng trong điện.

Một lần bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng.

Cho đến sáng hôm đó—ta vừa tỉnh dậy liền nôn khan không dứt.

Hạnh Nhân cuống quýt chạy đông chạy tây, vừa bưng chậu đồng, vừa sai người đi gọi Trương tổng quản.

Nay ông đã là đại tổng quản trông giữ nội viện, mọi việc đều đặc biệt chiếu cố cho ta.

"Nương nương… nhìn sắc diện thế này…"

Ông ta chăm chú nhìn ta,

"Không chừng… là có hỉ rồi?"

Lúc ngự y tới chẩn mạch, Hoàng đế—kẻ mà lâu ngày không thấy mặt—cũng đột ngột xuất hiện.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!