Những lời của Giang Lưu Thâm tuy là nghe vào khiến người khác mất hết ý chí, nhưng cũng không phải là không có khả năng, mấy ngày nay Lê Lạc rảnh rỗi ở nhà một mình cũng đã suy nghĩ, lỡ như lần này Đoạn Minh Dương giống với lần trước, đơn giản là chỉ chơi đùa với anh thì làm sao?
Lần trước là có ý đồ, lần này, có lẽ là h@m muốn chinh phục bộc phát, xem anh thành mồi săn để theo đuổi, hưởng thụ niềm vui khi có thể tùy ý sắp đặt anh, có thể là đến lúc anh hoàn toàn thần phục hắn thì cũng là ngày anh bị vứt bỏ một cách vô tình.
Từ tình hình trước mắt mắt mà thấy, khả năng này cũng không nhỏ.
"Kim Nhân, ông chủ cậu gần đây đang bận làm gì vậy?"
Trong phòng nghỉ, Lê Lạc không nhịn được mà hỏi.
Hôm nay là lần đầu tiên anh tham gia hoạt động mà không có Đoạn Minh Dương bên cạnh sau cuộc sóng gió kia, không biết là có phải lúc trước ở bên cạnh Đoạn Minh Dương lâu quá nên sinh ra tính ỷ lại hay không nữa, mà hôm nay anh cứ cảm thấy trong lòng trống rỗng, lo lắng không sao xóa tan đi được.
Cũng may là hoạt động lần này không phải là fanmeeting có nhiều nhân viên, chỉ là một hoạt động tuyên truyền trong show tổng hợp ghi trong studio mà thôi, khán giả trong sân khấu khá ít, cũng phải qua kiểm tra nghiêm ngặt, có lẽ là không đến nỗi xảy ra tình huống bất ngờ gì.
Vẫn là quay chương trình Kim Bài Tú do Giang Tiểu Phù làm MC, chỉ là đổi một đoàn làm phim khác thôi, nữ chính cũng từ Triệu San San thành Lưu Vũ Yên.
Lưu Vũ Yên là người rất biết làm việc, vừa mới tạo hình xong liền đi nói chuyện và tương tác với fan tại studio, hình tượng cô gái nhà hàng xóm được duy trì một cách ổn thỏa.
Sau khi Đặng Lương lén học được cách làm bánh kem từ chỗ cô ấy thì lần đặc biệt mang theo bánh kem trái cây do chính tay mình làm đến, một lát nữa đến đài truyền hình thì ngay lập tức sẽ dâng lên cho nữ thần nhà cậu ngay.
Trong phòng nghỉ chỉ còn lại hai người là Lê Lạc và Kim Nhân, Kim Nhân là một người không rảnh rỗi được, chỉ cần ra ngoài làm việc thì không bao giờ có lúc nghỉ ngơi.
Lần này lại mở máy tính ra nhanh chóng lóc cóc gõ chữ, có lẽ là đang báo cáo với Đoạn Minh Dương, Lê Lạc không nhịn được mà mở miệng hỏi.
Kim Nhân nghe thấy câu hỏi, ngẩng đầu lên khỏi màn hình:
"Hành trình của Giám đốc Đoạn tôi không thể nào biết được, đến cả Thư kí Ngô cũng thường không rõ là ngài ấy đi đâu, chúng tôi chỉ làm việc cho ngài ấy mà thôi, không có quyền hỏi."
Lê Lạc ồ một tiếng đầy chán nản, lại hỏi tiếp:
"Vậy mấy ngày nay những thứ mà cậu báo lại, hắn có trả lời không?"
Không có.
Một tin cũng không?
Một tin cũng không.
Lê Lạc không chế lòng:
"Cậu báo cáo bao nhiêu tin? Có phải là chỉ có hai ba tin, không có nội dung gì nên hắn không trả lời không?"
Kim Nhân đẩy gọng kính:
"Một trăm ba mươi lăm tin."
"...! Mẹ nó? Chẳng phải là cậu mới gặp tôi hôm qua sao? Đâu ra mà nhiều tin vậy?"
"Có lẽ là lâu rồi chưa làm việc, có chút kích động, nên không cẩn thận mà báo quá chi tiết." Kim Nhân nói với gương mặt không biểu cảm.
"Chi tiết như thế nào?"
"Ví dụ như hôm qua anh Lạc ăn mấy miếng sườn, hôm nay lúc làm tóc phun mấy lần keo."
... Lê Lạc hiểu ra rồi,
"Chả trách mà hắn không trả lời cậu."
Đoạn Minh Dương rảnh rỗi đến mức nào mà lại đi trả lời những thứ này chứ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!